Diệp Phồn Tinh nhìn thấy Phó Cảnh Ngộ, hôm nay ra cửa, cô có nói với anh, cô sang đây xem Diệp Tử Thần thi đấu.

Vốn cho là khi trở về mới có thể nhìn thấy anh, kết quả, làm sao nghĩ đến, anh lại đi theo?

Tưởng Sâm và Lâm Vi mang mọi người đi ăn cơm, Phó Cảnh Ngộ và Cố Vũ Trạch ngồi một bàn, Diệp Phồn Tinh và mọi người ngồi một bàn.

Bởi vì ly dị tin tức đã truyền ra ngoài, cho nên ở trước mặt người ngoài, Phó Cảnh Ngộ cũng không bám dính lấy Diệp Phồn Tinh như khi ở nhà.

Mọi người nhìn Phó Cảnh Ngộ chiều chuộng đứa cháu Cố Vũ Trạch này đều vô cùng hâm mộ, thật sự hy vọng mình cũng có một người cậu tuyệt vời như vậy.

-

Ăn tối xong, mọi người đều đi nghỉ ngơi, Diệp Phồn Tinh bởi vì phải làm việc,cho nên Diệp Tử Thần đặc biệt giúp cô đặt riêng một phòng.

Cô ngồi trước máy vi tính, nghe thấy tiếng gõ cửa, đứng lên đi mở cửa, nhìn thấy Phó Cảnh Ngộ đứng ở trước mặt mình.

"..."

Bởi vì từ lúc đến anh cứ kè kè Cố Vũ Trạch ở chung một chỗ, cho nên Diệp Phồn Tinh còn tưởng rằng Phó Cảnh Ngộ đến xem Cố Vũ Trạch thi đấu thật.

Hiện tại đến tìm cô làm cái gì?

(Thì không cho thằng nhóc con kia có cơ hội tiếp xúc với em chứ còn sao nữa - Ngộ said)

Phó Cảnh Ngộ thấy cô chặn ở cửa, nói: "Để cho anh vào trong đi."

"Không được." Diệp Phồn Tinh kiên quyết từ chối: "Chúng ta đã ly dị rồi, anh đến chỗ của em làm cái gì? Người khác sẽ nghĩ ra sao?"

Tất cả mọi người đều cho là cô đã ly dị rồi.

Nhưng mà, bọn họ không biết, Phó Cảnh Ngộ chỉ cần hở ra một cái là sẽ chạy đến trước mặt cô.

Phó Cảnh Ngộ vừa dụ dỗ vừa uy hiếp: "Ngoan nào, anh đã rất kiềm chế rồi đấy, em mà không cho anh vào trong, anh sẽ nói với tất cả bọn họ tối hôm qua hai ta còn ngủ với nhau đấy..."

"..." Ly hôn còn lên giường với nhau, Diệp Phồn Tinh cảm thấy... Có chút mất thể diện.

Không nghĩ tới Phó Cảnh Ngộ lại lấy cái này tới uy hiếp cô, thật là hèn hạ!

Cô đành tránh sang một bên, để anh nghênh ngang đi vào.

Phó Cảnh Ngộ đóng cửa lại, nhìn xung quanh phòng của cô một lần.

"Em ở đây một mình à?"

"Ừm." Diệp Phồn Tinh nói: "Tử Thần biết em phải làm việc, sợ quấy rầy đến em nên đặc biệt giúp em đặt phòng này."

"Anh đi tắm đã." Phó Cảnh Ngộ nói xong, thản nhiên cởi quần áo vứt xuống giường, đi vào phòng tắm.

"..." Diệp Phồn Tinh á khẩu, sao anh phải chạy tới nơi này của cô để tắm rửa cơ chứ?

Không phải là buổi tối nay anh định chuẩn bị ở lì đây không chịu đi đấy chứ?

Hai người đã ly dị, Diệp Phồn Tinh bây giờ rất cố kỵ, sợ có nhiều chuyện không giải thích được lại thành ra lời ong tiếng ve.

Phó Cảnh Ngộ đi tắm, Diệp Phồn Tinh tiếp tục công việc, không suy nghĩ nhiều thêm.

Một lúc sau lại có tiếng gõ cửa, có người đến tìm cô.

Cũng không biết là ai, cô đang muốn đi mở cửa, Phó Cảnh Ngộ chỉ cuốn mỗi một cái khăn tắm, từ trong phòng tắm đi ra, đã nhanh tay mở cửa ra.

Người tới là Cố Vũ Trạch, hắn bị Phó Cảnh Ngộ nhìn chòng chọc cả ngày, thật vất vả mới thấy Phó Cảnh Ngộ đi ra ngoài, hắn chạy tới đây, muốn nhân cơ hội này tìm Diệp Phồn Tinh trò chuyện, kết quả, liền thấy cậu nhà mình sừng sững ở trong phòng của Diệp Phồn Tinh, đã thế lại chỉ quấn tạm khăn tắm, nhìn vô cùng mờ ám.

"Cậu?" Cố Vũ Trạch đứng ngây người ra, đây là cái tình huống gì?

Hai người bọn họ, rõ ràng đã ly dị rồi cơ mà.

Tại sao Cậu lại ở trong phòng của Diệp Phồn Tinh?

Phó Cảnh Ngộ ra giọng chủ, hỏi: "Có chuyện gì à?"

Cố Vũ Trạch cứng đờ, ở ngay trước mặt Phó Cảnh Ngộ, cũng không tiện nói hắn là đến tìm Diệp Phồn Tinh, chỉ có thể tùy tiện mượn cớ, "Lâm Vi có ở chỗ này không cậu?"

"Không có." Phó Cảnh Ngộ nhìn ra, chuyện này không có chút liên quan nào tới Lâm Vi, cũng chính là Cố Vũ Trạch tìm Diệp Phồn Tinh.

Anh cũng không buồn vạch trần Cố Vũ Trạch.

Liền muốn nhìn xem, đứa cháu này có thể bày ra trò gì.

Cố Vũ Trạch hỏi: " Tại sao Cậu lại ở trong phòng của Diệp Phồn Tinh?"

"Mượn phòng để tắm,không được à?" Phó Cảnh Ngộ lẽ thẳng khí hùng nói.

"Hai người không phải là đã ly dị rồi sao?"

Mọi người không bỏ phiếu cho truyện này đã đành, sao mà truyện kia cũng không có phiếu vậy, hic

Nhớ like và bỏ phiếu cho Sữa đi nhé!