"Không phải nói phải hai ngày nữa mới được bày bán trên kệ của tiệm sách thành phố sao?"

"Mình đã đặt mua ở trên mạng rồi!" Hồ Tiểu Tri kiêu ngạo nói.

Từ khi bóc phốt Triệu Gia Kỳ thì cô ta đã bắt đầu hâm mộ người này.

Cảm thấy người này quá khí phách rồi!

Dù sao hiện tại Triệu Gia Kỳ là người cô ta ghét nhất trong trường.

Bởi vì Triệu Gia Kỳ nói xấu nữ thần Tô Lâm Hoan của cô ta ngay trước mặt mọi người.

Diệp Phồn Tinh thấy Hồ Tiểu Tri điệu bộ đắc ý, cũng không biết khi cô ta biết người mà cô ta đang thần tượng lại là người cô ta khinh thường nhất thì sẽ là may mắn hay là bất hạnh.

Lâm Vi đã đến, cô ấy ở kí túc xá, cho nên thường xuyên đến đến rất sớm.

Diệp Phồn Tinh ngồi xuống bên cạnh cô ấy, nhìn thấy Lâm Vi,lên tiếng chào " Đến Sớm thế?!."

Lâm Vi nhìn thấy cô, cười một tiếng, nói: "mình mang cho cậu bữa sáng này."

"Oh..." Diệp Phồn Tinh nói, "mình đã ăn rồi."

"Vậy mình tự ăn vậy?" Là bánh mì trứng rán lá ngải bán ở cổng ký túc xá, Diệp Phồn Tinh gần đây không có ở lại ký túc xá, cũng đã lâu không món này rồi.

Diệp Phồn Tinh vội vàng cầm lấy, "Đây là mua cho mình, cậu ăn làm gì, không phải cậu đang muốn giảm cân sao?"

Lâm Vi gần đây đang kêu muốn giảm cân.

Trên đời này đáng sợ nhất là người ta đã gầy hơn bạn, dáng đã đẹp hơn bạn mà vẫn còn muốn giảm cân giữ dáng,, Diệp Phồn Tinh mỗi lần nghe xong Làm Vi kêu muốn giảm cân đều muốn đánh cho cô ấy một trận.

Lâm Vi nhìn sang Diệp Phồn Tinh, cười nói, "Cậu thật sự có thể ăn tiếp được à! Đúng rồi, ra sách cậu đã mua chưa? Mình thấy có thể đặt được ở trên mạng rồi."

"Ồ, mình cũng không vội, chờ khi nào tiệm sách bán thì nói sau đi."

Tối hôm qua Phó Linh Lung đem toàn bộ sách đi, ông xã của cô còn đang giận dỗi ở nhà kia kìa, cô dỗ mãi mới được!

Hiện tại chân còn đang tê đây này.

Trong nhà có một ông chồng như vậy, Diệp Phồn Tinh cũng rất khổ tâm.

Diệp Phồn Tinh cùng lúc Lâm Vi nói chuyện, Cố Vũ Trạch cũng tiến vào.

Hắn đứng ở cửa, nhìn thấy Diệp Phồn Tinh, hôm nay cô vẫn giống thường ngày nhưng, bởi vì cô có thêm thân phận, hắn bây giờ thấy cô liền cảm thấy cô không giống như bình thường mà vô cùng chói mắt làm người ta không dám nhìn.

Lâm Vi ngẩng đầu lên, nhìn thấy gương mặt tuấn tú của Cố Vũ Trạch mang theo mấy phần trong trẻo lạnh lùng, không cẩn thận thì nhìn đến có chút ngây người.

Gần đây đội của Cố Vũ Trạch mạch thắng liên hoàn, cho nên cũng khá nổi tiếng, lúc đi thi Lâm Vi đi theo trợ giúp hậu cần, cho nên trên mạng đều đang đồn, Lâm Vi là bạn gái của hắn.

Nhưng mà Lâm Vi lại rất rõ ràng, quan hệ của Cố Vũ Trạch và mình chẳng có gì ngoài công việc.

Diệp Phồn Tinh thấy Cố Vũ Trạch vừa xuất hiện, sự chú ý của Lâm Vi liền bị kéo đi.

Cũng không nói gì, chẳng qua là yên lặng mà gửi tin nhắn cho Phó Cảnh Ngộ: "ông xã, em tới trường rồi, anh thì sao? Đến công ty chưa?"

"Vừa tới."

Cô vốn cho là, Phó Cảnh Ngộ sẽ không trả lời tin nhắn, không nghĩ tới, anh lại trả lời luôn.

Diệp Phồn Tinh nhắn tin với Phó Cảnh Ngộ thi thoảng khóe miệng cười tủm tỉm.

-

Hết giờ học, Diệp Phồn Tinh đến công ty của Phó Cảnh Ngộ, cùng anh về nhà.

Trên xe, Phó Cảnh Ngộ nhìn xem máy tính bảng, Diệp Phồn Tinh ngồi ở bên cạnh anh, tò mò hỏi: "Nghe nói hôm qua anh mời người trong công ty của anh ăn cơm?"

Hôm nay cô đến công ty, nghe thấy bọn họ đang thảo luận chuyện này.

Họ nói Phó tổng uống nhầm thuốc!

Cũng nói Phó tổng cao hứng như thế là vì vợ anh có thai!

Diệp Phồn Tinh nghe bọn họ nói những thứ kia, quả thực là dở khóc dở cười.

Cô mang thai, sao cô không biết nhỉ?

Phó Cảnh Ngộ nhìn chằm chằm máy tính bảng rất nghiêm túc, nhưng vẫn để ý Diệp Phồn Tinh nói cái gì.

Nhớ like và bỏ phiếu cho Sữa trước khi đọc chương tiếp theo nhé!