Phó Cảnh Ngộ nhìn cô,hỏi "Em xác định không phải là đang ghen đấy chứ? Trách cô ta cướp Cố Vũ Trạch?"

"..." Diệp Phồn Tinh trừng Phó Cảnh Ngộ một cái, tỏ ra ủy khuất, nói "còn lâu."

Anh đang nghĩ vớ vẩn cái gì không biết!

Cô ghét Triệu Gia Kỳ, giống như anh ghét Tô Lâm Hoan

Chẳng liên quan gì đến chuyện tình cảm, chính là thấy đối phương rất quá đáng mà thôi.

Phó Cảnh Ngộ cười một tiếng, ngón tay thon dài cầm tay cô, nhẹ nhàng vuốt ve mu bàn tay trắng nõn của cô, nói: "anh biết."

Cũng không lâu lắm, quản gia tới gọi bọn đi ăn cơm.

Diệp Phồn Tinh cùng Phó Cảnh Ngộ đi xuống nhà.

Cả nhà họ Triệu đều ở đó, trừ cái đó ra, còn có Tả Dục đến chúc tết được Cố Vũ Trạch giữ lại ăn bữa cơm đầu năm, bữa cơm này vô cùng náo nhiệt.

Triệu Gia Kỳ ngồi ở bên cạnh cha mẹ cô ta, nhìn thấy Diệp Phồn Tinh xuống, có chút chột dạ, vì vậy cũng không có giống như bình thường chủ động chào hỏi Diệp Phồn Tinh.

Diệp Phồn Tinh nhìn thấy Triệu Gia Kỳ như vậy, cũng không nói gì.

Có thể là bị Phó Cảnh Ngộ ảnh hưởng, Diệp Phồn Tinh bây giờ làm gì, đều trở nên bình tĩnh.

Coi như hận không thể lập tức bóp chết Triệu Gia Kỳ, trên mặt cô cũng có thể mang theo nụ cười ung dung, làm cho người khác một chút cũng không nhìn ra được sự phẫn nộ của cô.

Phó Cảnh Ngộ nhìn thấy Diệp Phồn Tinh vô cùng bình tĩnh, tối hôm qua xem bài viết cô mới đăng, biết cô và Triệu Gia Kỳ có ân oán, cũng biết Triệu Gia Kỳ là kẻ đầu xỏ tung tin đồn làm hại Diệp Phồn Tinh.

chẳng qua anh có chút ngoài ý muốn, cô vợ ngốc của anh hiện tại đã có thể bình tĩnh như vậy rồi hả?

Còn nhớ hai ba tháng trước, cô chỉ cần thấy Triệu Gia Kỳ, đều sẽ không cách nào nhẫn nhịn bùng lên địch ý của mình.

Không nhìn ra, trong thời gian ngắn ngủi, cô đã trưởng thành không ít.

Cha của Triệu Gia Kỳ ở một bên nói chuyện với ông Phó, lúc ăn cơm, chung quy không tránh được nói vài lời khách sáo.

Nâng ly cạn chén vài lần, đã đem mảnh đất kia nói xong.

Rất hiển nhiên, Triệu gia này bán không chỉ là một mảnh đất, mà là một cuộc hôn nhân.

Dù sao Tô - Phó hai nhà tranh đấu, cha của Triệu Gia Kỳ rõ ràng lựa chọn đứng ở Phó gia bên này.

Bà Triệu ở một bên cười tươi roi rói, hôm nay mục đích của bà ta là mang theo con gái đến nói chuyện hôn nhân với Cố Vũ Trạch.

Mặc dù hai người vẫn còn trẻ, nhưng loại chuyện này, cũng có thể quyết định trước.

Ánh mắt của bà ta rơi vào trên người Cố Vũ Trạch, nói: "Vũ Trạch, nghe nói gần đây cháu thành lập đội thi đấu game? Cháu xem, nếu có thể, cháu cho Gia Kỳ đến chiến đội của cháu phụ giúp? "

Đến chiến đội của hắn?

Ánh mắtCố Vũ Trạch lạnh giá nhìn Triệu Gia Kỳ một cái, hắn hiện tại đã biết tất cả mọi chuyện đều là Triệu Gia Kỳ làm, không có quan hệ gì với Lâm Vi.

Diệp Phồn Tinh nhìn bà Triệu, cô biết, bà Triệu rất thích Cố Vũ Trạch, nếu Cố Vũ Trạch nguyện ý cưới Triệu Gia Kỳ, coi như đổi bất cứ thứ gì bà ta cũng nguyện ý.

Chẳng qua là, Diệp Phồn Tinh có chút hiếu kỳ, nếu như bà Triệu biết Triệu Gia Kỳ ở trường học làm những chuyện kia, có thể bị tức chết hay không?

Tả Dục nguyên bản ngồi ở một bên, lẳng lặng ăn mấy thứ linh tinh, nghe được lời của bà Triệu, mở miệng nói: "Dì Triệu, chiến đội của bọn cháu hiện tại đã có đủ người rồi."

"Thật sao?" Cho dù bị cự tuyệt, trên mặt bà ta vẫn mang theo nụ cười, vào chiến đội không phải là mục đích của bà ta, chẳng qua bà ta chỉ là muốn mượn cơ hội này, để cho người của Phó gia biết Triệu Gia Kỳ và Cố Vũ Trạch có quan hệ rất tốt.

Bà Triệu mở miệng cười: "Dì cũng là thấy Gia Kỳ và Vũ Trạch quan hệ rất tốt, cho nên, vừa hay muốn để cho bọn nó có cơ hội ở chung một chỗ. Cái này là duyên phận của hai đứa nó rồi, thời cấp ba là bạn học, hiện tại đại học, lại ở chung một chỗ."

Diệp Phồn Tinh ngồi ở một bên, nghe bà Triệu liên thiên, không nhịn được dương khóe miệng lên.

Hiện tại cô cực kỳ hiếu kỳ, Triệu Gia Kỳ đã nói dối với mẹ cô ta những gì mà bà Triệu lại có thể cho rằng quan hệ của cô ta và Cố Vũ Trạch rất tốt?

Liệu cha mẹ Triệu Kỳ Đà có đạt được mục đích của mình, chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo, like và bỏ phiếu để đọc chương tiếp theo ngay đi nào!