"..."

Diệp Phồn Tinh không nghĩ tới, anh lại nhớ dai đến vậy.

Cô ho một tiếng, nói: "Tôi chỉ là tùy tiện nói một chút, chú làm sao tưởng thật rồi?"

"Xác định chẳng qua là tùy tiện nói một chút?" Phó Cảnh Ngộ tràn đầy hoài nghi nhìn lấy ánh mắt của Diệp Phồn Tinh.

Nếu quả như thật để cho Diệp mẫu cầm đến tiền, lấy tính cách của Diệp Phồn Tinh, khả năng thật sự sẽ làm ra chuyện hủy hôn này thật.

Diệp Phồn Tinh ôm lấy cánh tay của Phó Cảnh Ngộ, "Tôi sai rồi, lần sau sẽ không dám nữa."

Dưới tình huống đó, cô là bất đắc dĩ mới nói như vậy.

Đây là mẹ của cô, Phó gia bất luận kẻ nào, nhìn tại trên mặt của cô, cũng không tốt quá mức.

Cho nên, chỉ có tự cô tới xử lý.

Phó Cảnh Ngộ một mặt ngạo kiều, cũng không lên tiếng.

Anh cũng không phải là dễ dỗ ngọt như vậy!

Diệp Phồn Tinh lấy lòng nói: "chú ơi, đừng giận tôi nữa mà! Chú biết tôi là đang nói đùa thôi mà."

"..." Phó Cảnh Ngộ ngược lại là nhẫn chịu được, chính là không nói chuyện với cô.

Diệp Phồn Tinh thấy Phó Cảnh Ngộ không lên tiếng, hung dữ uy hiếp nói: "chú mà còn không để ý đến tôi, tôi hôn chú bây giờ!"

Phó Cảnh Ngộ: "..."

Diệp Phồn Tinh nói những lời này, làm cho anh thiếu chút nữa ngã ngửa.

Cô là một cô gái, làm sao lại có thể mặt không đổi sắc nói ra những câu này mà không thẹn thùng?

Một giây kế tiếp, Diệp Phồn Tinh đã ngẩng đầu lên, tại trên gò má của anh hôn một cái.

Đôi môi Mềm mại, chẳng qua là ở trên mặt của anh nhẹ chạm một cái, lại làm cho trong lòng anh nhảy nhót rộn lên.

Diệp Phồn Tinh hôn Phó Cảnh Ngộ xong, nhỏ giọng hừ hừ nói: "Muốn để cho tôi hôn chú thì cứ nói thẳng đi!"

Phó Cảnh Ngộ bị cô vạch trần, nhưng mà, là đàn ông, làm sao có thể thừa nhận là mình đang lừa gạt để cô ấy hôn dỗ ngọt mình chứ?

Anh ra giọng người lớn: "Trễ lắm rồi, đi tắm rửa đi còn đi ngủ."

"Ồ." Diệp Phồn Tinh nhìn lấy anh, "Cho nên, chú không giận tôi nữa nhé?"

"..." Phó Cảnh Ngộ nhìn cô một cái, "Lần này bỏ qua cho em, nếu có lần sau nữa..."

"Sẽ không có lần sau." Diệp Phồn Tinh nghiêm túc thề thốt, bảo đảm nói: "Coi như chú đuổi tôi đi,tôi cũng sẽ không đi! Vậy tôi đi tắm nhé?"

"Đi đi." Nghe được cam đoan của cô, Phó Cảnh Ngộ tâm tình tốt lên không ít,nhưng trên mặt vẫn là cao lãnh bộ dáng.

Cũng may Diệp Phồn Tinh đã quen anh như vậy, vào cửa, cầm quần áo, tiến vào phòng tắm.

Nhìn lấy cô khôi phục thành bình thường vui sướng nhảy thoát bộ dáng, Phó Cảnh Ngộ mới yên tâm một chút.

-

Sáng sớm ngày thứ hai, hai người ngồi trong phòng ăn ăn điểm tâm, Diệp Phồn Tinh nhìn lấy Phó Cảnh Ngộ, nghĩ đến mình chẳng mấy chốc sẽ gả cho anh, còn có chút khẩn trương.

Phó Cảnh Ngộ phát hiện Diệp Phồn Tinh đang nhìn trộm anh, hỏi: "Trên mặt anh dính gì à?"

"Không có a." Diệp Phồn Tinh nhìn lấy khuôn mặt anh tuấn anh, bị anh bắt được, cô không thèm nhìn lén, mà là đổi thành quang minh chính đại mà nhìn, "chú đẹp trai như vậy, tôi nhìn một chút thì làm sao?"

"..." Phó Cảnh Ngộ nhìn tiểu nha đầu của mình, bưng nước lên uống một hớp.

Phó Linh Lung mới vừa thức dậy, từ trên lầu đi xuống, nhìn về phía hai vợ chồng son, "chào buổi sáng hai đứa!"

Bởi vì Cố Vũ Trạch cùng chồng của chị đều không có ở nhà, một mình rất cô đơn, Phó Linh Lung đều là trực tiếp ở ở bên này.

"Chị, ăn sáng ạ." Diệp Phồn Tinh nhìn lấy Phó Linh Lung, "chị làm sao không ngủ thêm chút nữa?"

" dậy sớm một chút vận động cho khỏe."

"Ồ." Diệp Phồn Tinh nâng ly, nhấp một hớp nước trái cây, đột nhiên nghe được Phó Linh Lung hỏi: "Tiểu Tinh, em cùng Vũ Trạch là bạn học à? Nó ở trường học như thế nào vậy?"

"Khặc!" Cái vấn đề này, làm cho Diệp Phồn Tinh sặc một hớp nước trái cây...

Giấm Vương liền ngồi ở đối diện, ở ngay trước mặt anh nói chủ đề Cố Vũ Trạch, đây là muốn hại chết cô đây mà!

Cẩu lương cuối ngày đây, đại hạ giá, đại hạ giá chỉ cần bỏ ra một phiếu và một like bạn sẽ sở hữu ngay trọn bộ chương 191 kèm theo 1 xuất lót dép hóng chương 192, mại zô mại zô