Tố Nhiên thấy Phó Kiến Văn khởi động xe, cũng khởi động xe. Đi gặp Kỷ Vận, Tố Nhiên rất thấp thỏm. Tố Nhiên tự thừa nhận cô ta là một người ích kỷ, cho nên cô ta biết mẹ mình ở ngay trước mặt mình coi người khác là bảo bối là cái cảm giác gì! Tố Nhiên không biết khi Tố Tâm nhìn thấy mình và Kỷ Vận gặp mặt sẽ là cái cảm giác gì, Tố Nhiên luôn cảm thấy chính mình đã trải qua loại cảm giác khiến cho mình không thoải mái này cho nên cũng đã nghĩ tránh khỏi cho người khác cũng mang đến loại cảm giác không vui này, dù cho đối phương là Tố Tâm. Nhưng Tố Tâm đem Kỷ Vận đưa ra khỏi bệnh viện, ngay cả địa chỉ bây giờ của Kỷ Vận ở đâu Tố Nhiên cũng không biết, muốn gặp Kỷ Vận liền không có cách nào lén lút thấy, nhất định phải thông qua Tố Tâm. Hai tay Tố Nhiên nắm chặt tay lái, đi theo chiếc Maybach phía trước, trong đầu chiếu lại những hình ảnh lúc trước... Tất cả đều là những thứ đã từng trải qua ở cái nhà bần cùng kia, còn có những kí ức đã qua cùng Kỷ Vận. Tố Nhiên nghĩ đi nghĩ lại, đỏ cả vành mắt, một tay vịn lấy tay lái, khuỷu tay đặt ở trên cửa sổ xe, năm ngón tay xen vào trong mái tóc dài của mình, biểu hiện phức tạp nói được bi thương. Kỳ thực Tố Nhiên rất tàn nhẫn, cô ta không biết một thứ gì về Kỷ Vận, nhưng nhiều năm như vậy cô ta vẫn chưa một lần đến thăn bà. Khi còn bé Tố Nhiên luôn luôn cảm thấy bị Kỷ Vận làm mất mặt, luôn luôn cảm thấy là vì Kỷ Vận mình mới sẽ bị bạn học cười nhạo... Nhưng khi bản thân cô ta tan học lớp học buổi tối ở trường cấp 3, cái người điên kia lại rõ ràng biết lo lắng cho cô ta về muộn sẽ không an toàn, ngây ngô đi trường học đón cô ta... Vốn dĩ Tố Nhiên cho rằng lên trường cấp 3 sẽ không có ai biết mẹ của cô ta là người điên, cô ta cũng có thể sống một cuộc sống của người bình thường, thật không nghĩ đến cũng tại lần khai giảng ngày thứ nhất, Kỷ Vận đã làm cho cả trường cấp 3 của cô ta biết cô ta có một người mẹ bị bệnh thần kinh, sau khi trở về nhà cô ta đã nổi giận rất lớn đối với Kỷ Vận!