Khó có được một lần nhắc tới Phó Thanh Tuyền mà Lục tân lại bình tĩnh như vậy. Phó Kiến Văn đi tới trước cửa sổ, đem cửa sổ kéo ra một ít, khóe môi ngậm vào một điếu thuốc, cúi đầu nhen nhóm, hít thật sâu một hơi, anh nắm chặt cái bật lửa, bàn tay đem điếu thuốc lá dời đi, không hé răng. "Nhưng mà, Phó Thành vừa tổ chức họp báo xong, thị trường chứng khoán đang có xu thế từ từ vững vàng rồi..." "Không vội." trong lòng Phó Kiến Văn đã có dự định, bàn tay mang theo điếu thuốc lá giơ lên, ngón cái ấn ấn mi tâm, hỏi, "Giá cả của hạng mục nguồn năng lượng mới của chính phủ, ngoại trừ tập đoàn Gia Hòa ra thì giá cả của những công ty khác chúng ta đều đã nắm được rồi đúng không!" "Đúng! Đều đã sớm nắm được!" "Ngày mai mang theo những tư liệu kia, cùng mình đi Kim Thành một chuyến!" Nhiều năm quen biết, khi Phó Kiến Văn vừa nói như vậy, Lục Tân Nam liền biết Phó Kiến Văn định làm gì, khóe môi nổi lên ý cười: " một lúc nữa mình sẽ gọi điện cho Đường Tây hẹn trước, hẹn anh ta ngày mai ra ngoài một chút, lấy cá tính của Đường Tây, anh ta hẳn là ước gì tập đoàn Khải Đức không tốt, nhất định sẽ đến!" Phó Kiến Văn thấp giọng cười nhẹ một tiếng: "Được." ... Đại khái là bởi vì trong thuốc có thành phần thuốc ngủ cho nên rất nhanh chóng Tố Tâm đã trở nên mơ mơ màng màng ngủ rồi, đợi đến khi tỉnh dậy bụng đã đói cồn cào. Tố Tâm đơn giản dùng năm ngón tay sửa sang lại mái tóc, trạng thái tinh thần rõ ràng đã tốt hơn rất nhiều so với lúc ở nước ngoài, không biết có phải là bởi vì nguyên nhân đã trở về nước hay không. Tố Tâm rửa mặt xong, từ trong phòng tắm đi ra, cô bưng lên chén nước đã nguội ở đầu giường, kéo cửa phòng ngủ ra đi tìm Phó Kiến Văn. Mới vừa ngửi được mùi thơm của cơm tẻ, lại nghe được âm thanh của máy huý khói bên trong nhà bếp truyền đến, Tố Tâm đóng cửa phòng ngủ lại, bưng chén nước đi tới phòng bếp, thấy Phó Kiến Văn đúng lúc đang khom người bật bếp...