Trong lòng Phó lão phu nhân rất bất an, bà cho người gọi điện thoại cho Phó Kiến Văn, nhưng như cũ vẫn là không liên lạc được, Phó lão phu nhân đành phải cắn răng cho người gọi điện thoại tới chỗ Tố Tâm. Lúc Tố Tâm nhận được điện thoại của Phó lão phu nhân, đúng lúc hai người đang trên đường trở về chung cư Vân Đỉnh. Trên màn hình điện thoại di động hiện ra một dãy số lạ, Tố Tâm nghiêng đầu nhìn về phía Phó Kiến Văn: "Thật giống... Chính là số của bà ngoại!" Con mắt đen nháy của Phó Kiến Văn đảo qua dãy số trên màn hình điện thoại di động, trong lòng biết Phó lão phu nhân đây là liên lạc không được với mình, gấp đến độ không có biện pháp, lúc này mới đem điện thoại gọi tới nơi này của Tố Tâm. "Không sao, không cần nghe cũng được!" Phó Kiến Văn nói. Không phải Phó Kiến Văn cố ý khiến cho Phó lão phu nhân gấp gáp, chỉ là quan hệ của Phó lão phu nhân cũng quá gần với Sở Tầm rồi, nếu như nói cho Phó lão phu nhân thì chắc chắn Sở Tầm sẽ biết, mà trước tiên không nói Phó lão phu nhân thì Phó lão phu nhân sẽ gấp gáp, còn nói ra rồi Phó lão phu nhân không còn gấp gáp nữa, thì lấy sự khôn khéo của Sở Tầm chắc chắn sẽ ngửi được manh mối ngay lập tức! Cho dù Sở Tầm không phát hiện, thì lão hồ ly cha của Sở Tầm cũng sẽ phát hiện ra... Vì để tránh phiền phức không tất yếu, trước tiên Phó Kiến Văn vẫn giấu Phó lão phu nhân, đợi đến khi chuyện bụi bậm lắng xuống, nói cho Phó lão phu nhân cũng không muộn. Thân thể của Phó lão phu nhân không tốt, nhưng tâm trí của Phó lão phu nhân rất kiên định, một ngày tập đoàn Khải Đức chưa đến tay Phó Kiến Văn, trong lòng Phó lão phu nhân sẽ không buông ra được, cho nên bà vẫn chịu đựng được. Phó Kiến Văn trải qua vô số lần sinh tử, cho nên hiểu rất sâu sắc đạo lý trong đó, cho nên đối với thân thể của Phó lão phu nhân, Phó Kiến Văn rất yên tâm. Tố Tâm gật đầu, đem điện thoại di động chỉnh yên lặng sau đó cất vào trong túi xách. Phó Kiến Văn nắm chặt tay nhỏ của Tố Tâm, đơn độc vịn chặt tay lái: "Anh nghe Phương Ngôn nói, qua mấy hôm nữa sẽ bắt đầu làm tuyên truyền, nếu như thân thể không chịu được không nên miễn cưỡng!" "Vâng!" Tố Tâm gật đầu, "Anh yên tâm, em biết!" Phó lão phu nhân gọi đến rất nhiều, đại khái ý thức được Tố Tâm sẽ không nhận điện thoại, lúc nàu mới từ bỏ. Phó lão phu nhân gọi cho Tố Tâm mãi nhưng không được, trong ngực vô cùng đau đớn, mới vừa uống thuốc trợ tim xong, không nghĩ tới Phó Thanh Tuyền lại gọi điện thoại tới. Quản gia nhìn qua Phó lão phu nhân, thấp giọng hỏi dò xem Phó lão phu mhaan có muốn nhận điện thoại hay không!