Tố Tâm trở về phòng khách sạn lấy điện thoại đã bị người khác bắt được, hiện tại xoang mũi cùng trong cổ họng của cô còn lưu lại mùi vị khổ sở, hẳn là bị đánh thuốc mê! Hiện tại đột nhiên tỉnh lại ở một gian phòng xa lạ, một chiếc giường xa lạ, bên cạnh còn có một người xa lạ là Lý Mục Dương... Ngay cả quần áo trên người cũng bị cởi hết, đổi thành áo ngủ tơ tằm, này làm cho huyết dịch cả người Tố Tâm đều giống như ngưng trệ, đầu óc ông ông trực hưởng. Tố Tâm không biết trong lúc mình trong hôn mê, Lý Mục Dương đã làm cái gì đối với mình! Nhớ tới Phó Kiến Văn đã từng dặn dò mình, anh nói... khi anh không có ở bên người cô, bảo cô tận lực không nên trực tiếp va chạm cùng Matt. De Niro. Tố Tâm cố nén sự sợ hãi trong nội tâm của mình, há miệng định nói gì đó nhưng không có phát ra âm thanh, trái tim đã nhảy lên kịch liệt ngăn chặn ở cuống họng. "Tôi biết bây giờ cô rất sợ sệt, cũng muốn biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra!" Lý Mục Dương nhìn xem Tố Tâm sợ hãi giống như một con nai con bị thương, cho nên Lý Mục Dương vội vàng mở miệng giải thích, "Cô bị người khác đánh thuốc mê ở trong khách sạn, họ muốn bắt cô đi, là bảo tiêu A Triển của tôi nhìn thấy, đem cô cứu trở về, lúc đó máy bay của tôi đã bay lên, hơn nữa người tôi mang đến Venice cũng không nhiều, mắt thấy đám người kia đuổi theo, tôi chỉ có thể đem cô mang lên máy bay, mang đến nước Mỹ, bởi vì công văn xin cất cánh đã được phê duyệt cho nên không thể quay đầu, tôi đã gọi điện thoại cho chồng của cô! Anh ta rất nhanh sẽ tới đón cô..." Nói xong, hai con mắt sâu âm u của Lý Mục Dương bình tĩnh nhìn qua Tố Tâm, dáng dấp như lâm đại địch, Lý Mục Dương sợ hù đến Tố Tâm, anh ta khẽ mỉm cười, ra hiệu anh ta muốn di chuyển đến tủ đầu giường, sau đó nhìn kỹ Tố Tâm ở trên giường, kéo ngăn kéo ra...