Đầu bên kia điện thoại vừa dứt lời, Sở Tầm liền nghe có người rít gào. Sở Tầm quay đầu lại... Ở phòng cà phê vừa nãy, mây người hung thần ác sát thân cao thể cường tráng tóm lấy một cô gái tóc đen cônt đuôi ngựa, cô gái kia sợ đến nỗi kêu gào thảm thiết, bạn trai của cô gái từ bên trong đi ra, dùng tiếng Anh sứt sẹo hỏi bọn họ làm gì, sau đó đem bạn gái của mình che chở ở phía sau. Sở Tầm nuốt xuống một hớp nước miếng, trong lòng loạn rối tinh rối mù, quay đầu lại bước nhanh đi về phía trước. Nói cám ơn xong, Sở Tầm toàn thân đều đang run rẩy. Venice sợ là không thể đợi tiếp nữa, bởi vì sẽ gặp nguy hiểm! Tố Tâm bị người bắt đi! Sở Tầm suy đoán đại khái là đã được Phó Kiến Văn cứu về! Sở Tầm không khỏi thất vọng, trong lòng thầm hận tại sao mệnh của Tố Tâm bị phần tử khủng bố ở Iraq túm đi khi đó, dùng súng chỉ vào đầu mà không chết, bây giờ bị người ở Venice bắt đi cũng không có chết! Còn được Phó Kiến Văn cứu được... Lần này Tố Tâm bởi vì Phó Kiến Văn cho nên mới bị bắt cóc, nhất định sẽ khiến cho Phó Kiến Văn đối với Tố Tâm càng thêm thương tiếc, muốn cho Phó Kiến Văn cùng Tố Tâm tách ra liền khó càng hơn khó rồi! Mặc dù biết ý nghĩ của mình như thế là ác độc, nhưng Sở Tầm vẫn hy vọng Tố Tâm bị bắt đi, thậm chí là chết ở nơi này!