Nhưng vừa nghĩ tới Tố Tâm đã bị bắt cóc, ở Italy chết không thấy xác, Sở Tầm không biết tại sao, trong lòng rõ ràng... Có một tia vui sướng! Nếu như Tố Tâm chết rồi, đại khái sẽ không có ai nằm ngang ở giữa cô ta và Phó Kiến Văn! Ngay cả Lục Tân Nam đã từng nói, nếu như không phải giữa đường nhảy ra một Tố Tâm, Phó Kiến Văn chính là nhất định sẽ kết hôn cùng Sở Tầm rồi. Nhưng nếu như những người kia thật sự ngay cả Tố Tâm đều giết, đó nhất định là thế lực vô cùng hung ác, kẻ nào có thể bảo đảm Phó Kiến Văn không gặp nguy hiểm! Nghĩ tới đây, Sở Tầm có phần ngồi không yên, cô ta nắm lấy áo khoác mặc lên sau đó đi ra ngoài. "Giám đốc! Ngài đi chỗ nào!" Trợ lý đuổi theo Sở Tầm. Sở Tầm kéo cửa phòng ra, vừa chạy ra ngoài vừa nói: "Tôi đi tìm một người bạn giúp đỡ! Cậu ở khách sạn chờ tin tức của tôi!" Nói xong, Sở Tầm nhanh chóng đi về phía thang máy. Ngồi thang máy, đã đến lầu một, cửa thang máy vừa mở ra, Bạch Hiểu Niên cũng đang được người đẩy đi về hướng thang máy, ánh mắt nhìn Sở Tầm không buông tha. Sở Tầm nhìn thấy sắc mặt khó coi đến mức cực hạn Bạch Hiểu Niên, trong lòng có một tia vui sướng bị phóng to, đáy mắt không có giấu sự sung sướng ở đáy, cô ta khắc chế nắm nhẹ nắm đấm ở bên người, gương mặt lạnh lùng từ trong thang máy đi ra... Bạch Hiểu Niên không có buông tha nụ cười trên sự vui sướng ở trong đáy mắt của Sở Tầm, thấy Sở Tầm đi ra, lúc đi qua vai Bạch Hiểu Niên, Bạch Hiểu Niên bắt lại cánh tay của Sở Tầm. Lông mày của Sở Tầm khẽ nhăn lại: "Bạch Hiểu Niên! Cô làm cái gì vậy!" 10/13