"Phó phu nhân, có muốn nắm giữ quyền chủ động một chút hay không!" Phó Kiến Văn ngẩng đầu lên, nắm lấy tâm tư của Tố Tâm, nhìn xem khuôn mặt trắng nõn nhỏ nhắn đã nhiễm lên một tầng đỏ ửng của Tố Tâm, Phó Kiến Văn khàn khàn mở miệng ở bên tai Tố Tâm. Tố Tâm vẫn chưa hoàn toàn thoát khỏi rượu cồn điều khiển, cực dễ bắt nạt... Vốn dĩ, Phó Kiến Văn chỉ muốn bắt nạt Tố Tâm, đùa đùa để cô thu tay, không nghĩ tới lần này triền miên xuống, mùi thơm mê người cùng da thịt non nớt khiến cho Phó Kiến Văn không cầm giữ được, trong con ngươi mang theo lửa nóng. Hô hấp của Phó Kiến Văn càng ngày càng ồ ồ, hơi thở nóng bỏng dâng lên ở bên tai Tố Tâm, bị phỏng khiến cho Tố Tâm phát ra một tiếng ưm. Vừa nãy lần kia Phó Kiến Văn nếm trải ngon ngọt, nhưng đối với anh mà nói vẫn là không đủ, rõ ràng giờ khắc đều hung hăng muốn Tố Tâm, nhưng Phó Kiến Văn vẫn cứ đè nén, bởi vì anh muốn nhiều hơn. Thân thể Phó Kiến Văn căng thẳng, đáy mắt đen như mực như có lửa thiêu đốt, hầu như muốn đem Tố Tâm thiêu đốt trong con ngươi của mình. Tố Tâm bị bắt nạt thẳng thắn lắc đầu: "Em không muốn, đầu em rất đau..." Biết Phó Kiến Văn muốn cho mình ở trên, nhưng Tố Tâm cảm giác mình không làm được, vốn là kinh nghiệm không nhiều, ở trên cô đều không biết mình nên làm cái gì, lại thêm bây giờ còn đang say rượu. Trước đây Tố Tâm có xem qua cuộn phim mà Bạch Hiểu Niên gửi, bên trong nữ tính đại thể đều sẽ nắm quyền chủ động... Nhưng Tố Tâm không làm được vẻ hào phóng như những người phụ nữ kia, động tác to gan như vậy làm càn, tác phong hào phóng, trong lòng không hề có gánh nặng. Tố Tâm rất truyền thống, cho nên yêu thích đàn ông truyền thống nắm giữ toàn bộ tư thế chủ động. Khó có được hôm nay Tố Tâm say rượu sau đó nguyện ý phối hợp với Phó Kiến Văn hồ đồ. Tuy rằng vào lúc này đã không say bằng vừa nãy, nhưng đến cùng rượu cồn vẫn là còn còn sót lại ở trong người. 5/10