"Sẽ không quấy rầy đến cậu và Tố Tâm nghỉ ngơi chứ!" "Tố Tố đã ngủ, cậu nhỏ tiếng một chút là được..." Lục Tân Nam Gật đầu, từ ngoài cửa đi vào. "Bật lửa ở trên bàn..." Phó Kiến Văn vừa đóng cửa vừa nói. Phòng khách chỉ mở ra một chiếc đèn tường, Phó Kiến Văn nhìn thấy Lục Tân Nam đốt thuốc lá, anh nhíu mày mở miệng hỏi: "Chọc Bạch Hiểu Niên tức giận rồi!" Chân mày của Lục Tân Nam nhíu chặt hơn, anh ta hít sâu một hơi thuốc lá, bên trong khói trắng lượn lờ, lắc lắc đầu: "Không đến nỗi nghiêm trọng như thế..." Lục Tân Nam nói tới tùy ý ung dung, nhưng máu trên thái dương lại hằn lên từng trận, anh ta mang theo điếu thuốc lá ấn ấn huyệt Thái dương, vẫn không có thể giảm bớt đau đầu. Phó Kiến Văn chỉ nói Bạch Hiểu Niên chính là cô gái tốt, tính khí tuy rằng không tốt nhưng khuyết điểm không thể che lấp được ưu điểm... Phó Kiến Văn vừa dứt lời thì cửa phòng ngủ liền bị mở ra, thấy bên trong phòng khách ngoại trừ Phó Kiến Văn còn có người đàn ông khác đang ở, Tố Tâm bị sợ hết hồn. Nghe được động tĩnh, Lục Tân Nam cũng quay đầu, cả người Tố Tâm bị màu sắc ấm áp mông lung của ánh đèn chiếu lên, đáy mắt khó nén giật mình. Tố Tâm vừa vặn đột nhiên thức tỉnh không gặp Phó Kiến Văn ở bên cạnh, cô mơ hồ theo khe cửa nhìn thấy phòng khách có ánh đèn cho nên mới đứng dậy đi ra, không nghĩ tới Lục Tân Nam cũng ở đây... Tố Tâm mặc một bộ áo ngủ màu đỏ đậm, càng có vẻ tinh tế cao ráo, bởi vì say rượu mà có chút đau đầu, nhưng đầu óc tốt xấu vẫn được gọi là thanh tỉnh. Không biết là cảm thấy lúng túng, hay là vì tránh hiềm nghi, Lục Tân Nam thu hồi ánh mắt, cụp mắt nhìn đốm lửa bé xíu ở trên tay của mình, nói: "Thật không tiện, nhao nhao ảnh hưởng đến cô rồi..." Lục Tân Nam quay đầu chuyển nhanh, ánh đèn lại u ám bên trong phòng khách, Tố Tâm không có thấy rõ vết móng tay trên mặt Lục Tân Nam, chỉ là có chút ngoài ý muốn hỏi: "Đã trễ thế như vậy, hai người còn đang bàn chuyện công việc sao!" ********* Hôm nay shu vẫn tiếp tục bão nha, các nàng hãy like, cmt và bỏ phiếu cho shu nha. Đủ 77k phiếu mai shu lại bão tiếp nè 1/10