Nhưng Lý Mục Dương đột nhiên nhắc lên như thế, A Triển đột nhiên cảm thấy, nói không chắc bọn họ chính là bởi vì đoán được người khác sẽ nghĩ như thế, cho nên... người bí ẩn trong truyền thuyết kia càng công khai gặp mặt với Cố Thanh Thành. Càng là đem quan hệ loã lồ ở trước mặt người khác, không che che giấu giấu, càng là khiến người khác không thể phát hiện ra bí ẩn. ... Tiểu Lục cùng Vưu Nại Nại vốn định đưa Phó Kiến Văn cùng Tố Tâm đến cửa phòng cho tổng thống, nhìn xem hai người đi vào rồi mới đi... Nhưng bốn người mới từ thang máy đi ra, Phó Kiến Văn liền để tiểu Lục cùng Vưu Nại Nại đi về trước. Phó Kiến Văn ôm lấy bả vai Tố Tâm, cả người cô giống như là không xương tựa ở trong lồng ngực Phó Kiến Văn. "Rượu này sức lực thật to lớn..." Tố Tâm cảm giác đầu óc của mình vẫn còn thanh tỉnh, nhưng thân thể lại không nghe theo sai khiến nữa rồi, "Cảm giác thân thể không phải của em rồi!" "Thích uống rượu trái cây, anh sai người ở nhà chuẩn bị một ít, chỉ là lần sau ở bên ngoài không nên uống quá nhiều như vậy!" Phó Kiến Văn căn dặn. Tố Tâm gật đầu, ngốc ngốc cười nói một câu: "Anh thật tốt!" Thật xa, Tố Tâm cùng Phó KiếnVawn còn chưa đi đến cửa phòng, Tố Tâm mơ hồ chú ý tới ngoài cửa phòng của bọn họ có một cô gái vóc dáng yểu điệu đang đứng ở đó. Cô gái kia siết chặt áo khoác dệt kim của mình, giơ tay đem tóc dài màu hạt dẻ vén ra sau tai, ngón tay chần chờ đặt ở trên chuông cửa. "A!" Tố Tâm đưa tay chỉ về cô gái ở cửa phòng của bọn họ, "Phó Kiến Văn, có phải lại có cô gái xinh đẹp tới tìm anh phải không!" Phó Kiến Văn: "..." Tố Tâm uống say ánh mắt cũng không tốt rồi, từ đâu tới cái gì mà cô gái xinh đẹp, người kia rõ ràng là Sở Tầm! Nghe được giọng nói của Tố Tâm, Sở Tầm quay đầu... 9/10