Quay phim mấy ngày liên tục, thêm vào giấc ngủ ít, cặp mắt kia của Thời Hàn Sơ đều là tia máu đỏ, nhìn về phía Lý Mục Dương lúc khó tránh khỏi sẽ cho người ta cảm thấy âm u. Lý Mục Dương mặt mày trầm tĩnh, nhìn xem biểu lộ của Thời Hàn Sơ, khóe môi nổi lên một vệt độ cong, lại hỏi: "Tôi muốn biết, cậu chính là bởi vì tiếng nói của Tố Tâm giống Tiểu Mai cho nên mới giúp cô ấy, hay là bởi vì... Cậu yêu thích cô ấy!" "Tố Tâm đã là vợ của người khác." trên má củ Thời Hàn Sơ lộ ra vẻ lạnh lùng không thích. Bản thân Thời Hàn Sơ chính là một người đàn ông ít nói, nói chuyện cũng chỉ nói điểm ra trọng điểm, có thể không nói nhiều liền không muốn nhiều lời. Lý Mục Dương duy trì động tác hai tay bỏ túi, ánh mắt thâm trầm, khuôn mặt trắng xanh tuấn dật mang theo vẻ cao cao tại thượng ngông cuồng tự đại mà chỉ riêng người đàn ông này mới có, khóe môi ngậm lấy một vệt ý cười: "Nếu như yêu thích, kết hôn rồi thì có làm sao! Có thể đi đoạt lấy, chỉ là hiện nay, đối với thân phận của chồng cô ấy... Quả thực là một bí mật!" Lý Mục Dương vẫn luôn là một người như thế, Đạo Đức luân lý đối với anh ta mà nói quả thực chỉ là thùng rỗng kêu to, chỉ cần thứ anh ta yêu thích, dù cho người khác đã kết hôn anh ta đều muốn đi đoạt lấy, giống như lúc trước anh ta đoạt chị gái của Thời Hàn Sơ vậy! Nghĩ đến Tố Tâm, nghĩ đến Tố Tâm vì yêu người vào sinh ra tử đi Iraq, nhớ đến cô gái một mặt đầy máu đen giơ một tấm ảnh sạch sẽ hỏi dò hộ sĩ, cô muốn muốn tìm người kia... Nghĩ đến cặp mắt khi không có được đáp án cô mong muốn sau đó cặp mắt kia từ từ trầm xuống rơi vào một khoảng vô hồn, tâm Lý Mục Dương đau dữ dội! Lý Mục Dương giống như là nhìn thấy chính bản thân anh ta lúc anh ta mất đi Thời Hàn Mai, nội tâm của anh ta bình tĩnh như nước bỗng dưng như là rơi vào một mảnh cánh hoa đào màu hồng nhạt, khơi dậy một mảnh ôn nhu gợn sóng, toàn bộ trái tim đều bị nhuộm thành cánh hoa xinh đẹp. ****** Hãy like, cmt và bỏ phiếu cho shu nha