Đợi Tố Tâm nói xong câu đó, Phó Kiến Văn mới ý thức tới, chính thái độ của mình vừa nãy kể về Matt. De Niro, đã để lộ vết tích. "Anh nguyện ý nói cho em biết không!" hai tay Tố Tâm leo lên sống lưng Phó Kiến Văn, cả người hướng về trong lồng ngực của anh, để thân thể của hai người sát lại gần nhau hơn. Trong hơi thở tất cả đều là mùi thơm trên người Tố Tâm... Cặp mắt sâu không thấy đáy kia của Phó Kiến Văn nhìn qua Tố Tâm, môi mỏng mím chặt, không có hé răng, ngũ quan góc cạnh của anh rõ ràng ở trước mắt, lại làm cho Tố Tân cảm thấy có phần nhìn không thấu, cao thâm khó lường. Động tác mềm nhẹ đem Tố Tâm tiến vào trong lồng ngực, tránh đi con mắt gấp gáp mong đợi của Tố Tâm, giọng nói thành thục vang lên bên tai cô: "không phải là anh muốn giấu em cái gì, chưa nói với em... Chính là đã rất nhiều năm rồi anh không có chạm chuyện nguy hiểm, cảm thấy đây đã là quá khứ rồi." Nghe Phó Kiến Văn nói như vậy, viền mắt Tố Tâm đỏ lên, truy hỏi: "Có thật không!" Phó Kiến Văn gật đầu, nghiêm túc nhìn qua hai con mắt đang đỏ lên của cô, tiếng nói trầm ổn như lần đầu gặp gỡ, trầm thấp như chuông nhạc, tràn ngập lực uy tín: "Thật sự..." Hiện tại những chuyện này đều là do Thanh Thành xử lý, chuyện nguy hiểm nhất đều là do Thanh Thành làm. "Vậy anh đồng ý với em, vĩnh viễn không được đem bản thân đưa vào trong nguy hiểm!" Tố Tâm dùng sức ôm chặt Phó Kiến Văn, ngước đầu nhìn qua tròng mắt của anh, đôi mắt cô không hề chớp, "Em cũng chỉ có một yêu cầu như thế!" Cái khác, Tố Tâm cũng có thể không để ý, nhưng duy nhất an toàn của Phó Kiến Văn, cô rất lo lắng. Nghĩ đến những vết thương lớn nhỏ trên người Phó Kiến Văn lúc trước, trong lòng Tố Tâm đều cảm thấy xoắn lên đau nhức, cô không hy vọng Phó Kiến Văn phải chịu thêm bất kì vết thương nào nữa. ********* Yêu là gì? Yêu là khi thiếu vắng người đó bạn không sống được Mọi người hãy like, cmt và bỏ phiếu cho shu nha, đủ 75k mai bão tiếp 10 chương nhé.iuiu 2/10