Sau đó, càng ở trên mạng xã hội kiêu căng tuyên bố tin tức bọn họ đã kết hôn. Đối với Sở Tầm, Phó lão phu nhân chính là hổ thẹn! Vốn dĩ hai bên trưởng bối của hai gia đình đã định sẵn Sở Tầm cùng Phó Kiến Văn là một đôi, về sau Sở Tầm kết hôn với Phó Kiến Văn cũng là chuyện đương nhiên và cả hai bên gia đình cũng đều hiểu ngầm. Ai biết trên đường lại nhảy ra một cái Tố Tâm. Lúc mẹ của Sở Tầm gọi điện thoại cho Phó lão phu nhân, Phó lão phu nhân cũng không biết nên nói cái gì cho phải, vô cùng lúng túng. Nhưng đứa nhỏ Sở Tầm này, không có chú ý, mà vẫn luôn đối tốt với bà giống như quá khứ! Lúc bà gọi điện thoại để Sở Tầm hỗ trợ, Sở Tầm cũng không nói hai lời liền đáp ứng! Còn có lần này Sở Tầm đưa bà đến bệnh viện, đáy mắt thân thiết nhìn Phó lão phu nhân là thật lòng. Phó lão phu nhân vỗ vỗ bàn tay Sở Tầm: "Cháu chính là dựa vào luật của công ty mà làm, không có gì là không đúng!" Viền mắt Sở Tầm ửng đỏ. "Ngược lại là Tố Tâm, không giúp được Kiến Văn chuyện gì còn cản trở công việc của nó! Này cũng đã là lúc nào rồi, còn lôi kéo Kiến Văn cùng cô ta đi du lịch! Quả thực là..." Phó lão phu nhân nghĩ tới Tố Tâm, trong ngực lại là một trận phập phồng kịch liệt. Trong lòng Phó lão phu nhân rõ ràng, vị trí của Tố Tâm ở trong lòng Phó Kiến Văn không phải người bình thường có thể so sánh, coi như bà là bà ngoại nhưng cũng không thể nói gì được Tố Tâm khi ở trước mặt Phó Kiến Văn. Lần kia ở trong phòng làm việc, lời đối thoại cùng Phó Kiến Văn còn rõ ràng ở trước mắt, thái độ của Phó Kiến Văn che trở Tố Tâm rất kiên quyết. Phó lão phu nhân cũng không muốn bởi vì một cái Tố Tâm mà huyên náo với Phó Kiến Văn, bởi vì người chung sống qua ngày cùng Phó Kiến Văn, bà cũng coi như là mắt không thấy tâm không phiền. Loại đại sự này, dù cho Tố Tâm làm không đúng, Phó lão phu nhân cũng chỉ có thể là nghĩ biện pháp khuyên Phó Kiến Văn trở về, không thể nói Tố Tâm không phải.