Cô ta sẽ tuyệt đối không để cho Tố Tâm được như ý! Sở Tầm lau đi nước mắt, mạnh mẽ để cho mình tỉnh lại, Phó lão phu nhân đã đến Venice, chỉ là người không ở khách sạn này. Cô ta sẽ qua chỗ Phó lão phu nhân, thương lượng với Phó lão phu nhân để tìm ra một cái đối sách. Phụ thân của Sở Tầm nói rồi, nếu như Phó lão phu nhân đến Venice có thể khuyên Phó Kiến Văn trở về tập đoàn Khải Đức, bảo Sở Tầm không nên gấp gáp nữa! Bây giờ cổ phiếu của tập đoàn Khải Đức ở trong nước còn đang ngã giá, cha của Sở Tầm đã có chút ngồi không yên, nếu như Phó lão phu nhân không khuyên được Phó Kiến Văn trở về, như vậy liền đánh cược một lần để Sở Tầm đem cổ phiếu bán giá rẻ cho Phó Kiến Văn để giảm bớt tổn thất. Sở Tầm đánh khởi tinh thần, cô ta là con gái của Sở gia, cha mẹ còn có chuyện để cho cô ta làm, cô ta không thể bởi vì bị Tố Tâm đả kích mà chính mình liền sa sút như vậy được. Sở Tầm đỡ ván cửa sau lưng để chống đỡ thân thể đứng dậy, cô ta vào phòng tắm tắm rửa sạch sẽ sau đó đi ra thay đổi một bộ quần áo ưa thích, trang điểm qua một chút sao đó đi ra ngoài tìm Phó lão phu nhân. Tiểu Công chúa Sở Kiêu Dương đã khóc ngủ trên ghế sa lon rồi, trên mặt vẫn là nước mắt... Sở Tầm rốt cuộc là không đành lòng, cầm một cái thảm lông đắp lên cho Sở Kiêu Dương sau đó mới ra ngoài. ... Tố Tâm, Phó Kiến Văn, Bạch Hiểu Niên, Lục Tân Nam, tiểu Lục, Vưu Nại Nại sáu người ngồi thuyền bé đi đến cửa một quán ăn trung quốc, cửa quán bài biện rất cũ kỹ, nhưng trang trí và phục vụ bên trong lại hết sức thân thiết. Cửa vừa mở ra, trong không khí đều là hương vị của nước lẩu, người phục vụ bất luận là tóc đen mắt đen hay là tóc vàng mắt xanh... Đều mặc đồng phục làm việc theo phong cách cổ đại Trung Quốc đó chính là bộ quần áo tiểu nhị màu đen, còn mang theo một chiếc khăn che mặt màu đen để lúc nói chuyện miếng không chạm được đến món ăn. Sáu người vừa vào cửa, cửa vào liền vang lên một tiếng chiêng đồng, tất thảy nhân viên đang làm việc đều cúi đầu nói một câu châm ngôn của nhà hàng, hoan nghênh quý khách đã đến, mặc kệ khách tới là người nước người hay là người Venice, bọn họ vẫn rất ân cần nhiệt tình.