Không biết có phải là bởi vì hành động diệt thuốc lá của Phó Kiến Văn khiến cho Lục Tân Nam cảm thấy chán hút thuốc hay không mà anh ta cũng đem điếu thuốc lá chưa hút xong của mình dụi tắt ở trong cái gạt tàn thuốc, đứng dậy đi tới trước cửa sổ mở cửa sổ thông gió ra. "Không ngủ thêm chút nữa!" Tố Tâm hỏi Phó Kiến Văn. "Em vừa đi liền đã tỉnh!" Phó Kiến Văn đứng dậy, nói với Lục Tân Nam: "Làm theo sắp xếp của mình." Lục Tân Nam gật đầu, có mấy lời còn muốn nói, nhưng Tố Tâm cùng Bạch Hiểu Niên lại đang ở đây nên lời nói chưa nói ra lại nuốt trở vào. Phó Kiến Văn đứng dậy, đưa tay ra đối với Tố Tâm. Tố Tâm nắm lấy bàn tay khô ráo mạnh mẽ của Phó Kiến Văn, cô vô cùng hiểu ý nói: "Nếu như hai người còn có lời chưa nói hết, em cùng Hiểu Niên đi xem Đoàn Đoàn trước." Phó Kiến Văn dùng sức cầm tay nhỏ của Tố Tâm: "Cùng nhau đi xem Đoàn Đoàn, chơi mấy ngày, Đoàn Đoàn cũng nên trở lại đi nhà trẻ!" Từ trong phòng của Lục Tân Nam cùng Bạch Hiểu Niên đi ra, Tố Tâm nắm lấy bàn tay của Phó Kiến Văn, hỏi: "Có phải xảy ra chuyện gì rồi hay không! Làm sao đột nhiên muốn đưa Đoàn Đoàn trở về!" Vừa nãy cô và Bạch Hiểu Niên đột nhiên trở về, rõ ràng nhìn thấy sắc mặt của Lục Tân Nam cùng Phó Kiến Văn vô cùng nghiêm nghị, Tố Tâm khó tránh khỏi lo lắng. Cô luôn cảm thấy lần xuất ngoại này có chút bất an, như là sẽ có việc gì đó không hay phát sinh... Phó Kiến Văn dắt theo Tố Tâm đi tới giữa thang máy, đem người kéo đến trước mặt mình, khóe môi mang theo ý cười: "Dubai The Lost Chambers Aquarium đã đi qua rồi, Đoàn Đoàn cũng nên về rồi, chủ yếu lần này muốn mang em đi ra ngoài chơi thế giới của hai người, có đứa trẻ ở nơi này có chút không tiện, chúng ta đều phải phân thân chăm sóc nó." Tố Tâm: "..." Nào có người nào làm ba ba như vậy!