Khi Phó Kiến Văn trở về, Đoàn Đoàn đã nằm nhoài ở trên đùi Tố Tâm ngủ rồi.  Phó Kiến Văn khom lưng hôn ở trên má Đoàn Đoàn, lại hôn một cái lên cánh môi của Tố Tâm: "Trở về nghỉ ngơi một đêm, ngày mai tỉnh dậy chúng ta xuất phát!"  Khi Tố Tâm nói ra địa điểm mình muốn đến, Phó Kiến Văn liền lập tức lên lịch trình.  Vừa nghĩ tới vào ngày mai đã xuất phát, Tố Tâm khó tránh khỏi có phần kích động.  Đến bây giờ cô còn vẫn chưa có nói cho Đoàn Đoàn chuyện sẽ đi Dubai, bởi vì cô sợ đến lúc đó có biến sẽ khiến cho Đoàn Đoàn cảm thấy hụt hẫng.  Nghĩ đến sáng sớm ngày mai nếu như Đoàn Đoàn biết mình được đi đến không gian Aquarium, chắc chắn sẽ vui vẻ đến mức nhảy lên!  "Vậy còn bên nhà trẻ của Đoàn Đoàn..."  Tố Tâm nhớ tới vẫn còn chưa có xin nghỉ cho Đoàn Đoàn.  "Không sao, ngày mai anh để tiểu Lục đi qua xin phép một tiêng." Phó Kiến Văn đã ngồi vào chỗ điều khiển, cột chắc đai an toàn.  Trở về Phủ Thiên Loan, Phó Kiến Văn tiếp nhận Đoàn Đoàn từ trên người Tố Tâm rồi đem nhóc con ôm trở về phòng, sau đó đắp chăn cẩn thận cho nhóc, khi về phòng thì thấy chính lúc Tố Tâm đang vòng ra sau lưng để kéo khoá.  Phó Kiến Văn đóng cửa lại, đi tới phía sau Tố Tâm, bàn tay lớn nắm lấy khoá, rất thuận lợi kéo xương dưới cùng...  Trong tầm mắt của Phó Kiến Văn chính là đường cong ưu mỹ trắng nõn vừa trắng vừa mịn của Tố Tâm, Phó Kiến Văn không nhịn được, cong ngón tay lên, nhẹ nhàng trượt xuống theo xương đuôi của Tố Tâm.  "Đừng nháo!" hai tay Tố Tâm đè xuống lễ phục trước ngực, tránh được bàn tay lớn của Phó Kiến Văn, đây là một bộ lễ phục trễ vai, rất dễ dàng trượt xuống.  Tố Tâm đang muốn xoay người cởi lễ phục, cả người lại bị kéo vào trong lồng ngực kiên cố ấm áp.  Sống lưng Tố Tâm dán chặt vào cúc áo áo sơmi của Phó Kiến Văn, cúc áo cùng khoá lưng đè lên nhau có phần cộm đến sợ.  Tố Tâm nghiêng đầu, còn chưa mở miệng, Phó cánh môi nóng bỏng của Phó Kiến Văn liền hôn lên bả vai của cô.  Tố Tâm siết chặt lễ phục trước ngực, cắn môi, hai con mắt ngập nước nhìn qua Phó Kiến Văn.  Trời đất quay cuồng, Tố Tâm đã bị Phó Kiến Văn đặt ở trên giường lớn.  "Không phải muốn nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai phải đi Dubai sao!" Tố Tâm che chở lễ phục ở trước ngực.  Một tay Phó Kiến Văn chống thân thể của mình dậy, gương mặt nham hiểm: "Đây chẳng phải là quá có lỗi với sắc đẹp của Phó phu nhân sao, đặc biệt là nụ cười hôm nay của Phó phu nhân ở trên yến hội kia, quả thực... Là muốn hút hồn người khác!"  Cả gương mặt Tố Tâm đều đỏ rồi, nhớ tới một câu kia của Phó Kiến Văn, cô đưa tay quàng lên cổ Phó Kiến Văn, đưa môi lên...  Đối với Phó Kiến Văn, Tố Tâm cũng rất khát vọng, khát vọng không thua gì Phó Kiến Văn.  Đôi môi nồng nhiệt đưa lên, nếu như Phó Kiến Văn còn có thể cầm giữ được, trừ phi không phải là đàn ông.  Bởi vì Tố Tâm chủ động, đêm nay Phó Kiến Văn khó tránh khỏi náo loạn trọn một buổi tối, biến đổi nhiều trò chơi đùa sức cùng Tố Tâm tới sức cùng lực kiệt.