Tiếng nói của Tố Tâm không lớn, giọng nói cũng đặc biệt êm tai. Phó Kiến Văn nghe thấy có liên quan đến mình, anh có chút bất ngờ "video gì!" Phó Kiến Văn hỏi. Tố Tâm đem điện thoại di động đưa cho Phó Kiến Văn: "Em đã quay lại rồi, anh xem một chút..." Cuộc đối thoại của hai mẹ con ở trong phòng nghỉ ngơi được quay lại một cách rõ ràng. Khi nghe đến người kia phụ nữ trung niên kia nói... "Kết hôn thì sợ cái gì! Vợ của cậu ta có thể đẹp hơn con sao! Rồi lại nói, không phải có một câu nói, nói trên thế giới chỉ có Tiểu Tam không nỗ lực, chứ không có chuyện không hủy đi được hôn nhân sao!" Phó Kiến Văn ngẩng đầu nhìn về phía người phụ nữ trẻ tuổi ki, người phụ nữ trung niên thấy thế, lôi kéo cổ tay của con gái mình, đem người kéo đến bên cạnh mình cho Phó Kiến Văn xem. Người phụ nữ trẻ cúi đầu, một bộ xấu hổ không vó đất dung thân, đưa tay đẩy bàn tay của mẹ đang lôi kéo cổ tay của mình ra... Vừa nãy mẹ của cô ta nói, vợ của Phó Kiến Văn không xinh đẹp bằng cô ta, cô ta cũng nghĩ tới, cảm thấy minh tinh đại khái đều là trang điểm nên mới xinh đẹp mà thôi, nhưng lúc này Tố Tâm xuất hiện ở trước mặt hai mẹ con cô ta, chỉ đứng đó mỉm cười một chút đã khiến phụ nữ còn động tâm chứ đừng nói chi là đàn ông! Vậy nên, khuôn mặt này của cô ta làm sao có thể đi so với Tố Tâm chứ! Chính là khác nhau một trời một vực! Người phụ nữ trẻ giãy giụa một hồi nhưng mẹ của cô ta vẫn không chịu thả ra, gấp đến độ nước mắt đều muốn rơi ra ngoài. Phó Kiến Văn đánh giá từ trên xuống dưới người phụ nữ trẻ tuổi một mắt, mẹ của cô ta thấy thế khoing tránh khỏi vui mừng đẩy con gái của mình hướng lên phía trước một bước. "Tôi xem... Vị này phu nhân này, chỗ nào cũng không xinh đẹp bằng bà xã tôi!" Phó Kiến Văn còn chưa xem xong video mà Tố Tâm đã đã đem điện thoại di động đưa trả lại cho cô. Người phị nữ trung niên sắc mặt trắng nhợt, còn người phụ nữ trẻ tuổi hận đến không thể tìm một cái lỗ chui xuống, dường như bị người khác lột sạch sẽ, đứng trước mặt người khác sẽ cảm thấy lúng túng. Tố Tâm tiếp nhận điện thoại di động cất vào trong túi xách, lỗ tai có một chút nóng lên. Mặc dù Phó Kiến Văn nói như vậy Tố Tâm rất vui vẻ, nhưng vẫn cảm thấy Phó Kiến Văn nói trắng ra như vậy, có chút không quá thích hợp, cho nên uyển chuyển nói một câu: "Làm sao lại không xinh đẹp bằng em chứ! Em xem mặt mày cũng rất thanh tú xinh đẹp mà!" Phó Kiến Văn quay sang nhìn Tố Tâm, mở miệng nói: "Mức độ nhận thức về hai chữ xinh đẹp của em cũng quá thấp rồi." "Phó Kiến Văn, cậu có ý gì!" người phụ nữ trung niên không nhịn được mở miệng, "Cậu làm hỏng chỗ đó của con rể tôi, chẳng lẽ không nên bồi thường một chút hay sao!" "Bồi thường! Đi! Cái này để tôi bồi thường!" Phó Thiên Tứ mở miệng, "Bà không phải là muốn con gái bà tái giá sao, vậy để tôi giết chết cô ta cho khỏi tái giá, bà thấy thế nào!" ****** Các nàng nhớ like, cmt và bỏ phiếu cho shu nha