Nhậm tổng của A&G tiết lộ cho Phương Ngôn, nói là bên CEO của A&G không biết từ chỗ nào biết được, Tố Tâm sắp không được tiếp tục dẫn chương trình {{ chủ nhật hẹn ước }} nữa, cho nên gọi điện thoại cho Phương Ngôn biết, đồng thời để lộ ra, nếu như Tố Tâm rời khỏi vị trí người dẫn chương trình của {{ chủ nhật hẹn ước }}, thêm vào tin tức lần này dẫn đến hình tượng của Tố Tâm trở nên phản diện, thì hợp đồng giữa A&G và Tố Tâm sẽ bị dừng lại. Cúp điện thoại, Phương Ngôn siết chặt tay lái, mu bàn tay nổi lên gân xanh. Hai cuộc điện thoại của giám chế Hạ cùng nhậm tổng của A&G, đột nhiên khiến cho trong đầu Phương Ngôn nghĩ ra một phương pháp xử lý, thậm chí Phương Ngôn cảm thấy chuyện này đối với Tố Tâm mà tới nói chính là một cơ hội. Muốn đem Tố Tâm đẩy lên một độ cao mới, thì phải mạo hiểm. Hơn nữa phương pháp xử lý vấn đề này trước đây Phương Ngôn cũng không phải là không có dùng qua! Đây là nguy cơ, cũng là cơ hội! Nói không chắc sau lần này, địa vị của Tố Tâm ở cái vòng này sẽ khác nhau... Bước đi thứ nhất của Phương Ngôn, định nói Tố Tâm sinh ra đứa trẻ sau đó bỏ xuống con trai của mình để đi Iraq tìm Hứa Khai, tìm người đem tin tức phát ra, sau đó tìm người cmt, trước tiên đem sự tình làm lớn lên, dù cho có thể sẽ giống như lần trước, khiến cho Tố Tâm bị mắng chửi thậm tệ. Sau đó lại tiến hành phương pháp thứ hai, thứ ba! Trong lòng có bước đi cùng ý nghĩ tỉ mỉ, Phương Ngôn đã quyết định xuống. Ánh mắt của Phương Ngôn đảo qua Tố Tâm, cô biết sở dĩ Tố Tâm lựa chọn phương pháp giải quyết như vậy, một là do là bản thân chịu ủy khuất đã quen rồi, hai là chưa có năng lực xử lý những chuyện ngoài ý muốn. Chẳng trách giám chế Hạ nói, bản thân Tố Tâm rất ưu tú, những năm này một mực vùi ở nguyên một chỗ, chính là vì thiếu một người đại diện giỏi! Theo Phương Ngôn, chẳng ai hoàn mỹ, Tố Tâm xác thực ưu tú, nhưng phương diện giao tiếp không thể xử lý cũng không liên quan! Tố Tâm chỉ cần phải làm tốt bản thân Tố Tâm, chỉ cần Tố Tâm nguyện ý tin tưởng mình, những vấn đề khác tất cả đều giao cho cô để giải quyết là tốt rồi! Bằng không, nếu như mỗi một người nghệ sĩ đều có năng lực giải quyết mọi chuyện, vậy thì cần người đại diện làm gì! Người đại diện là phải giúp nghệ sĩ của mình biết tranh thủ cơ hộ và giải quyết những tai vạ. Có như vậy thì nghệ sĩ mới cần tìm đến người đại diện, chứ không thì người đại diện còn tồn tại làm cái gì. Phương Ngôn khác với những người đại diện khác là ở chỗ, những người đại diện khác đều mong mỏi nghệ sĩ của mình ít gây chuyện, nhưng Phương Ngôn lại yêu thích khiêu chiến, càng có khó khăn, Phương Ngôn lại càng hưng phấn.