Kỳ thực, tình huống cũng không hề khuếch đại giống như thư ký Tống nói, tuy rằng lần này Phó Thanh Tuyền là thật sự tức giận động thủ đánh Phó Thiên Tứ, nhưng đập phần lớn... vẫn là đập đồ ở trong nhà. Chí ít Phó Kiến Văn nhìn thấy, chính là khoé miệng đang nứt ra của Phó Thiên Tứ, trong miệng còn có một chút máu, nhưng tinh thần vẫn rất hung hăng, bằng không thì cũng sẽ không có sức hô lớn như vậy với Phó Thanh Tuyền. Vừa thấy được Phó Kiến Văn, cổ họng Phó Thanh Tuyền lộn một chút, duy trì vẻ trấn định, bưng ra dáng vẻ cao cao tại thượng, lạnh giọng hỏi: "Cháu tới làm gì!" Phó Thiên Tứ từ dưới đất bò dậy chạy về bên người Phó Kiến Văn, như Phó Kiến Văn chính là cây dù bảo vệ cậu. "Thiên Tứ!" mẹ của Phó Thiên Tứ hô tên Phó Thiên Tứ, tiếng nói sắc bén. Phó Thiên Tứ lại chạy tới trước mặt Phó Kiến Văn, đàng hoàng trịnh trọng nhìn qua Phó Kiến Văn: "Tôi sẽ tuyệt đối không tranh cướp tập đoàn Khải Đức!" "Phó Thiên Tứ!" Mẹ của Phó Thiên Tứ nghe được Phó Thiên Tứ nói xong, bà ta cảm thấy tê cả da đầu, "Con nói linh tinh gì vậy!" "Con không có nói lung tung!" Phó Thiên Tứ duỗi tay ra chỉ vào Phó Thanh Tuyền, dù trên danh nghĩa Phó Kiến Văn phải gọi Phó Thiên Tứ cậu nhưng Phó Thiên Tứ vẫn luôn gọi Phó Kiến Văn là anh, "Cái lão già kia căn bản cũng không có ý định đem tập đoàn Khải Đức giao cho anh, hiện tại ông ta cho anh là CEO tập đoàn Khải Đức, bởi vì ông ta muốn dựa vào anh để giúp cho tập đoàn Khải Đức ngày càng phát triển lớn mạnh hơn, sau đó đá anh ra, đem tập đoàn Khải Đức giao cho cho em! Anh không có cần thiết phải giúp ông ta chống đỡ tập đoàn Khải Đức đâu! Tập đoàn này nếu như không có anh, căn bản nhất định sẽ đi xuống, anh hãy dứt khoát để lại cái đống lộn xộn kia lại để cho nó phá sản đi! Lấy năng lực của anh..." "Phó Thiên Tứ! Mày nói bậy bạ cái gì vậy!" Phó Thanh Tuyền đã giơ cây gậy đánh golf trong tay ra, dáng vẻ như đang nổi trận lôi đình bất cứ lúc nào cũng có thể dùng cây gậy đánh golf kia đánh gãy chân Phó Thiên Tứ. "Còn nếu như anh không muốn rời khỏi tập đoàn Khải Đức, cũng không sao... Chờ thêm một thời gian nữa, đợi lão già kia đem tập đoàn Khải Đức giao cho em, em sẽ chuyển cho anh, nếu như không yên lòng hiện tại chúng ta có thể cùng nhau ký một cái thỏa thuận, về sau bất cứ tài sản trên danh nghĩa nào là của em sẽ chuyển cho anh vô điều kiện!" Nghe được những câu nói này của Phó Thiên Tứ, Phó Thanh Tuyền chộp lấy gậy đánh golf liền muốn đánh xuống... Mẹ của Phó Thiên Tứ đã ở bên cạnh Phó Thanh Tuyền nhiều năm, vừa nhìn điệu bộ này của Phó Thanh Tuyền, liền biết lần này Phó Thanh Tuyền là thật muốn đánh chết Phó Thiên Tứ! Bà ta sợ đến nỗi vội vã xông lên trước ôm lấy hông của Phó Thanh Tuyền: "Thanh Tuyền! Thanh Tuyền! Ông đừng nóng giận! Tính cách của đứa nhỏ Thiên Tứ này ông không biết sao! Nó là cố ý nói lời vô ích để chọc giận ông! Nó sẽ không làm như thế!" "Ai nói tôi sẽ không làm như thế!" Phó Thiên Tứ vênh mặt, càng nói càng oan ức, "Từ khi tôi trở thành Phó Thiên Tứ tôi không được sống một ngày vui vẻ! Mẹ bảo ông ta đánh chết con là xong hết mọi chuyện! Tôi hận cái tên Phó Thiên Tứ này, Phó Thiên Tứ... cmn!"