Trên đài, người chủ trì vừa vặn báo danh tên của Phó Thiên Tứ Bạch Hiểu Niên ôm hai cánh tay đứng ở bên tường, giảm thấp tiếng nói xuống, nói với Tố Tâm: "Phó Thiên Tứ ở phương diện ca hát cùng sáng tác rất có năng khiếu, đúng là khiến người ta nhìn với cặp mắt khác xưa, cũng không phải loại hoàn toàn không có đầu óc, chỉ biết ăn chơi chè chén đánh nhau" Tố Tâm thấy Phó Thiên Tứ cầm một cái đàn ghi-ta lên đài, khác xa với bộ dáng hung hăng càn quấy ngày xưa, khom người chào ban giám khảo, sau đó ngồi lên trên ghế, hai chân trùng điệp, đem đàn ghi-ta đặt ở trên đùi, sau đó giơ tay đem Microphone hơi di chuyển về hướng mình Gương mặt Phó Tiên Tứ trắng nõn gầy gò, ở dưới ánh đèn đẹp không tỳ vết, chính là trắng có phần quá đáng, so với con gái còn muốn trắng hơn Ở xã hội bây giờ xuất hiện loại tiểu thịt tươi, đại khái chính là chỉ loại người như Phó Thiên Tứ Đây là lần thứ nhất thi sau vòng loại, Phó Thiên Tứ còn có chút khẩn trương Tố Tâm rất ít khi thấy Phó Thiên Tứ nghiêm túc như vậy, cậu ta lau đàn ghi-ta, sau đó quay đầu hướng về ban nhạc sau lưng gật đầu một cái, cúi đầu gảy gảy dây đàn Tiếng nhạc du dương mang theo một chút sầu não vang dội cả phòng ghi hình Phó Thiên Tứ bắt đầu mở miệng hát Là một bài hát thời đi học Tố Tâm đứng ở nơi đó, nghe giọng hát khàn khàn của Phó Thiên Tứ cất lên, giọng hát này giống như có ma lực, nó đưa Tố Tâm về lại thời cấp 3 của mình Xác thực Tố Tâm không nghĩ tới, một người nhìn tựa phách lối như Phó Thiên Tứ, khi cất lên tiếng hát, lại lay động lòng người như vậy Không phải dùng qua kỹ xảo, Phó Thiên Tứ chỉ dùng giọng hát chân thật nhất nguyên thủy nhất để hát Mãi đến khi tiếng hát của Phó Thiên Tứ kết thúc, trong phòng mọi người đều an tĩnh, phảng phất như ca khúc còn chưa kết thúc, mọi người nghe còn chưa đủ nên còn thòm thèm Cả ba vị giám khảo đều đứng lên, vì Phó Thiên Tứ mà vỗ tay Lỗ tai Phó Thiên Tứ ửng hồng, đứng lên ôm đàn ghi-ta của mình, cung kính cúi chào các vị giám khảo, cánh môi lơ đãng cong lên, đột nhiên Phó Thiên Tứ nhìn thấy Tố Tâm cùng Bạch Hiểu Niên đang đứng ở cửa Bàn tay của Phó Thiên Tứ nắm chặt, vào thời khắc ấy nhìn thấy nụ cười của Tố Tâm cùng Bạch Hiểu Niên, trái tim cậu ta đột nhiên đập lên kịch liệt Đại khái ở trong lòng Phó Thiên Tứ, không tự chủ đã coi Tố Tâm cùng Bạch Hiểu Niên là người quen, cho nên khi nhìn thấy Tố Tâm cùng Bạch Hiểu Niên, liền cản thấy căng thẳng hơn "Phó Thiên Tứ là ta do tôi dẫn tới, như thế nào Không để cho các vị thất vọng chứ!" Ca sĩ có tên là Từ Hải nhanh chóng đứng lên khoe thành tích Phó Thiên Tứ đặc biệt cảm kích cho nên cúi đầu cảm ơn Từ Hải một cái, sau đó nói: "Em rất cảm ơn thầy giáo Từ, lúc trước em cùng một vài người bạn tham gia một ban nhạc do thầy giáo Từ hướng dẫn, nhưng thầy giáo Từ lại chỉ chọn một mình em, nói thật ra lúc đó em rất bài xích!" "Đứa nhỏ này rất nghĩa khí!" Nữ ca sĩ Miêu Miêu đã cắt đứt lời nói của Phó Thiên Tứ Phó Thiên Tứ cười cười nói tiếp: "Nhưng mà thầy giáo Từ, ca khúc mà hôm nay em biểu diễn này chính là mấy người chúng em cùng nhau hợp lực sáng tác, cho nên hôm nay tôi rất thành khẩn thỉnh cầu các vị giám khảo, xin mọi người có thể để cho bọn họ biểu diễn cùng với tôi trên sân khấu này được không! Tôi biết thầy giáo Từ là muốn tốt cho tôi, nhưng trong lòng tôi luôn cảm thấy chúng tôi là một thể thống nhất! Có thêm bọn họ Tôi sẽ có thật nhiều động lực để tiến tới" Tố Tâm nhìn xem Phó Thiên Tứ không nóng không vội nói chuyện cùng với ban giám khảo, hoàn toàn không nhìn ra cái bộ dáng Phó Thiên Tứ bất cần trước kia Nho nhã lễ phép, nói chuyện cũng rất có trật tự