Đề tài quá mức trầm trọng, Tố Tâm hít một hơi thật sâu sau đó hỏi Phó Kiến Văn: "Buổi trưa hôm nay, Đoàn Đoàn gọi điện thoại cho em "  Tố Tâm thuật lại câu chuyện của Đoàn Đoàn cùng Tiểu Đường Quả gọi điện thoại cho cô, đồng thời nói cho Phó Kiến Văn biết Tiểu Đường Quả muốn kết hôn với Đoàn Đoàn  Phó Kiến Văn rất bất ngờ: "Còn bé mà lanh lợi như vậy!"  "Đúng, Quả Quả nói kết hôn rồi chúng ta sẽ trở thành ba mẹ của cô bé!" Tố Tâm nói, khoé môi mỉm cười  Phó Kiến Văn nhớ tới Tiểu Đường Quả, cô bé rất giống với Đường Tranh khi còn bé Trong lòng anh rất nghi ngờ nhưng cũng không suy nghĩ nhiều  Quả Quả thật sự rất đáng yêu, nhưng được chứng kiến qua hành động của cô bé, trong lòng Phó Kiến Văn vẫn là thầm quyết định Sau này anh với Tố Tâm vẫn là nên sinh một đứa bé trai  Ngày thứ hai, Kỷ Tự Bạch cùng Tạ Tĩnh Tĩnh cử hành hôn lễ ở lễ đường  Không có phù rể cũng không có phù dâu  Kỷ Tự Bạch chỉ có một bạn tốt là Phó Kiến Văn, biết Phó Kiến Văn không thích làm phù rể, nên Kỷ Tự Bạch cũng không có cần, Tạ Tĩnh Tĩnh tuy rằng lẫm lẫm liệt liệt đần độn, nhưng trong lòng biết rất rõ, cho nên thẳng thắn tự mình nói không cần phù rể phù dâu gì cả, chỉ cần hôn lễ do bọn họ làm chủ là tốt rồi  Ở thành phố B nổi danh nhất trong giáo đường, chị dâu của Tạ Tĩnh Tĩnh là Tô Niệm vì bọn họ đưa nhẫn kết hôn lên, hai người trao đổi sau đó Tạ Tĩnh Tĩnh không đợi cha sứ bảo hôn, cũng không chút căng thẳng ôm lấy Kỷ Tự Bạch chủ động hôn môi  Hình ảnh kia, người trẻ tuổi vỗ tay khen hay, người lớn tuổi thì đỏ mặt quay đầu đi, vô cùng náo nhiệt  Tố Tâm cùng Phó Kiến Văn ngồi ở hàng ghế thứ hai, mười ngón liên kết lại với nhau nhìn xem Kỷ Tự Bạch và Tạ Tĩnh Tĩnh, Tố Tâm lại có chút mơ hồ chờ mong hôn lễ của mình  "Em muốn hôn lễ của chúng ta có mấy phù dâu!" Tố Tâm suy nghĩ một chút nói, "Tống Hiểu cùng Bạch Hiểu Niên còn có "  Tố Tâm muốn nói lại thôi, cười nói: "Bọn em đã từng nói, bất luận là ai kết hôn, phù dâu nhất định là phải có bọn họ!"  Phó Kiến Văn gật gật đầu  Sau khi hôn lễ kết thúc, Phó Kiến Văn và Tố Tâm nới chào tạm biệt vợ chồng Kỷ Tự Bạch  "Chị Tố Tâm, sau hôn lễ em sẽ cùng Kỷ Bạch đến nước Pháp nghỉ ngơi, chị có thích cái gì không, em giúp chị mua!" Tạ Tĩnh Tĩnh vui vẻ hỏi Tố Tâm  Tố Tâm xua tay: "Không cần đâu, cảm ơn "  "Đúng rồi! Em có quà muốn cho chị!" Tạ Tĩnh Tĩnh đột nhiên nhớ tới mình còn có quà cho Tố Tâm, căn dặn Tố Tâm phải đứng đợi sau đó nhanh như một cơn gió chạy về phòng cô dâu lấy đồ  Kỷ Tự Bạch mặc cả bộ lễ phục màu trắng, hai tay bỏ túi đứng ở nơi đó, gầy gò ngẩng lên, nhíu mày nhìn vợ của mình đã chạy xa: "Cô ấy làm chuyện gì cũng đều hùng hùng hổ hổ, cũng không biết đã chuẩn bị quà gì nữa, nếu như là đùa cợt, hai người bỏ quá cho "  Kỷ Tự Bạch nhức đầu với cô vợ của mình, phải nói xin lỗi với Tố Tâm và Phó Kiến Văn trước  Cũng không lâu lắm, Tạ Tĩnh Tĩnh lại giẫm lấy giày cao gót hùng hùng hổ hổ chạy về, đem một chiếc hộp tinh xảo đưa cho Tố Tâm, một cái hộp vuông khoảng hai mươi lăm centimet  "A Cám ơn hai người đã tới tham gia hôn lễ của chúng em, đây là quà em chuẩn bị cho chị Tố Tố! Hi vọng chị sẽ thích!"  Được Tạ Tĩnh Tĩnh nhắc đến, Tố Tâm đưa hai tay tiếp, nói cám ơn: "Cảm ơn "  Tố Tâm nắm lấy đầu bên kia hộp quà, nhưng Tạ Tĩnh Tĩnh không có buông tay, Tạ Tĩnh Tĩnh trừng mắt lên với Tố Tâm: "Thần tượng, chị phải nhớ lời em dậy đó, rất có hiệu quả nha!"  Tố Tâm: ""  Biết Tạ Tĩnh Tĩnh ám chỉ chuyện làm nũng Tố Tâm không biết hộp quà này có liên quan gì không nữa  Kỳ thực, ngày hôm qua Tố Tâm có thử qua, mặc dù cô không có khuếch đại như Tạ Tĩnh Tĩnh, chỉ là lắc lắc cánh tay Phó Kiến Văn, đúng thật là Phó Kiến Văn liền đồng ý, xem ra làm nũng xác thực có hiệu quả như Tạ Tĩnh Tĩnh nói  "Em nói lung tung cái gì với Tố Tố rồi!" Kỷ Tự Bạch chau mày, một bộ sợ Tạ Tĩnh Tĩnh dạy hư Tố Tâm  "Đây là bí mật giữa phụ nữ với nhau, anh hỏi nhiều như vậy làm cái gì! Phải hay không thần tượng!"  Tố Tâm đỏ mặt, gật gật đầu, cũng sợ bị truy hỏi