Chính là là bởi vì mình quá béo rồi, cho nên mẹ ôm mình mới bị mỏi! Nhóc đang suy nghĩ không biết mình có nên giảm cân hay không nữa. Cả ba đều im lặng, Tố Tâm không hỏi Phó Kiến Văn về quan hệ của anh cùng với mẹ của Tiểu Đường Quả, nếu đã là chuyện tình cảm của người khác, Tố Tâm cũng không quản chuyện không đâu, càng sẽ không hỏi nhiều. Phó Kiến Văn lại lên tiếng: "Đứa trẻ kia, có thể là con của Đường Tranh." Tố Tâm một mặt bất ngờ, gật gật đầu, hỏi một câu: "Cái kia, sao mẹ của Tiểu Đường Quả lại gọi anh là huấn luyện viên!" "Trước đây có trải qua một đoạn thời gian ở trong quân đội..." Lợi hại! Không trách có thể một tay ôm đứa trẻ một tay xách giỏ mua sắm! "Ba ba!" Đoàn Đoàn đột nhiên lớn tiếng gọi Phó Kiến Văn. Phó Kiến Văn cúi đầu, Đoàn Đoàn ôm cánh tay của Phó Kiến Văn, dùng khuôn mặt nhỏ nhiều thịt của mình để cọ xát: "Ba ba... Ba ba của con! Không phải của Tiểu Đường Quả!" Đáy lòng Tố Tâm cười thầm, Đoàn Đoàn đây là sợ Tiểu Đường Quả không có ba ba, sẽ cướp ba ba của nhóc đây! Trẻ con đối với cha mẹ của mình luôn có ý muốn sở hữu vô cùng mạnh mẽ! Nghĩ tới đây, Tố Tâm lại nghĩ tới mình và Phó Kiến Văn tối hôm qua, đại khái là bởi vì đã đăng kí kết hôn, buổi tối hôm qua hai người làm cái kia mấy lần đều không có dùng biện pháp, cũng còn tốt là Tố Tâm còn đang trong thời kỳ an toàn, về sau hẳn là phải chú ý nhiều hơn. Trước mắt, Tố Tâm không muốn có thêm đứa trẻ, dù sao Đoàn Đoàn còn nhỏ, cô cũng còn trẻ! Cô hiện tại, chỉ muốn chăm sóc thật tốt cho Đoàn Đoàn. Tố Tâm đứng rất gần Phó Kiến Văn, cô xoa xoa đầu nhỏ của Đoàn Đoàn, dứt bỏ suy nghĩ, khom người hỏi Đoàn Đoàn: "Còn muốn ăn cái gì! Hôm nay mẹ mời, không cần khách khí..." Trẻ con vẫn là trẻ con, thấy đồ ăn ngon là mắt đã sáng lên, nhóc ngay lập tức quên đi chuyện vừa nãy mình lo sợ bị Tiểu Đường Quả cướp mất ba ba, bàn tay đã chỉ vào kệ chứa đồ... "Cái này!" Tố Tâm cầm qua gói mì trên kệ, nghiêng đầu liếc nhìn Đoàn Đoàn. Trước đây Tố Tâm cũng đều là ăn mì, sau đó Lương Mộ Lan đến phòng của cô, trực tiếp đem tất cả mì gói ném đi, bà nói những thứ đồ này không có dinh dưỡng lại nhiều chất phụ gia! Nhưng, có lúc Tố Tâm lại rất thèm cái mùi vị của mì... Tố Tâm khom người nhìn thẳng Đoàn Đoàn: "Có thể để cho con nếm thử, nhưng chúng ta giao kèo một chút, chỉ có thể ăn một ít." Đoàn Đoàn vui sướng, hai ngón tay cách nhau một chút, làm ra tư thế một xíu: "Một xíu như này!" Đối với người chưa từng được ăn qua mì như Đoàn Đoàn mà nói, nhóc có chút đố kị với Tiểu Đường Quả, Tiểu Đường Quả mấy ngày trước ở nhà trẻ nói cho Đoàn Đoàn, mì chính là món ăn ngon nhất trên thế giới, so với cơm của mẹ cô nhóc làm còn ngon hơn! Đoàn Đoàn muốn tự mẹ làm mì trứng cho nhóc ăn, mẹ đã nấu cơm rất ngon rồi, nhóc nghĩ mì trứng còn ngon hơn cho nên nhóc rất nóng lòng muốn nếm thử. Đi dạo khu đồ ăn vặt xong, lúc đi ngang qua khu đồ chơi, Tố Tâm thấy đôi mắt to của Đoàn Đoàn nhìn chăm chăm vào đó. Rốt cuộc là trẻ con, đối với đồ chơi vẫn là cảm thấy hứng thú. "Muốn đi xem không?" Tố Tân hỏi. Đoàn Đoàn ngồi ở trên xe vui vẻ gật đầu, hưng phấn dơ hai tay để Tố Tâm bế nhóc từ trên xe xuống, sau đó nhóc cộc cộc cộc chạy tới nơi đó nhìn xem... Mẹ nói, Đoàn Đoàn có thể chọn bất kì món đồ chơi nào mình thích, Đoàn Đoàn có phần không quyết định được, chạy tới chạy lui khắp khu đồ chơi. Cùng Phó Kiến Văn sóng vai đứng chung một chỗ nhìn xem Đoàn Đoàn chạy tới chạy lui, dơ tay dùng sức ôm một con khủng long bằng nhung, Tố Tâm suy nghĩ một chút, trong lòng bàn tay nhẹ nhàng nắm chặt, nói với Phó Kiến Văn: "Tạm thời, chúng ta không nên có thêm một đứa trẻ nữa!" *Mọi người muốn ngày mai sữa ra nhiều nữa không nào? Hãy bỏ phiếu cho sữa thật nhiều nhé *