Đường Tranh đem tư liệu chuyển nhượng cổ phần bày ra trước mặt Phó Kiến Văn, tầm mắt quét đến bức ảnh của Lục Khinh Lệ, có hơi kinh ngạc, màu mắt nhẹ nhàng lóe lên, định tâm lại vẫn là nói một câu: "Ký!" 8% cổ phần này khó mà có được, Tố Nguyên mặc dù có thể đạt được, chính là thân phận ở ngoài sáng, mua được 8% cổ phần cũng không đáng là gì... Những người kia do dự bán đi cổ phần trong tay, lại nhớ tới tình cũ cùng Phó Thanh Tuyền vào sinh ra tử, tình nguyện đem cổ phần bán cho Tố Nguyên, cũng không muốn đem cổ phần bán cho người lai lịch không rõ như Đường Tranh. "Để đó..." Phó Kiến Văn nâng chén trà lên khẽ nhấp một ngụm. "Cậu không cần!" Đường Tranh bất ngờ. Phó Kiến Văn không chút biến sắc, đem chén trà thả trở lại, ánh mắt sâu xa. "Mình nói cậu thật là, chúng ta bỏ ra nhiều công sức như vậy mua về mới được 1-2%, trước mắt có sẵn 8% cậu lại không cần!" Đường Tranh không rõ được tâm tư của Phó Kiến Văn, nhìn chằm chằm Phó Kiến Văn, trong lời nói không rõ thật giả. Ánh mắt Đường Tranh lần nữa đảo qua bức ảnh của Lục Khinh Lệ đặt trên bàn, nhỏ giọng hỏi: "Sẽ không phải là vị anh vợ này của cậu, biết được chuyện của Lục Khinh Lệ... Dùng 8% cổ phần này cảm ơn cậu, sau đó khiến cậu cùng em gái anh ta chấm dứt chứ!" Thấy Phó Kiến Văn im lặng không nói gì, Đường Tranh chau mày rút ra một điếu thuốc, ngữ khí có chút nóng nảy: "Mình đã sớm nói Lục Khinh Lệ này nên xử lý sớm một chút, tâm tư của cô ta đối với cậu người nào không biết! Coi như là mặt mũi giống Lục Tương Tư thì thế nào, cậu cũng đã hết lòng giúp đỡ rồi! Lấy trình độ học vấn của cô ta cùng kinh nghiệm những năm làm việc ở tập đoàn Khải Đức, đi đến công ty nào đi chăng nữa cũng hoàn toàn có thể lên được chức vị cao hơn!" Nhắc đến Lục Khinh Lệ, Đường Tranh trong lòng không phải là không có lửa giận. Đường Tranh thừa nhận Lục Khinh Lệ rất có năng lực, nghiệp vụ cũng không tồi. Nhưng những này năm, bởi vì quan hệ giữa Lục Khinh Lệ và Phó Kiến Văn có đặc thù, cho nên công ty cấp xe tuyên dương cũng chính là Phó Kiến Văn đưa, công ty cấp nhà cũng chính là Phó Kiến Văn biếu tặng. Liền ngay cả đi tế bái Lục Tương Tư, Lục Khinh Lệ cũng có thể nghĩ ra trò này để được ở cùng Phó Kiến Văn. Đường Tranh luôn cảm thấy, Lục Khinh Lệ ỷ vào Phó Kiến Văn đối với Lục Tương Tư có chút tình cũ, cho nên hao tổn tâm cơ muốn bò lên giường của Phó Kiến Văn. Đường Tranh nghĩ, nếu như không phải hai năm trước, Phó Kiến Văn trịnh trọng cảnh cáo Lục Khinh Lệ không cho phép cô ta lấy bất kỳ cớ gì tới gần Đoàn Đoàn, đại khái... Lục Khinh Lệ đã sớm trở thành khách quen nhà Phó Kiến Văn rồi. "Tố Tâm cô gái này tuy rằng mình không hiểu rõ lắm, nhưng mình dám khẳng định, tuy rằng cô ấy không dễ dàng giao phó tình cảm của mình cho người khác, nhưng một khi đã yêu... cô ấy nhất định sẽ yêu người kia vượt qua yêu chính mình, đến chết cũng không đổi!" Đường Tranh tuy rằng không hiểu nhiều về Tố Tâm, nhưng từ kinh nghiệm tình trường của mình vẫn là nói ra, anh đem điếu thuốc lá đến đầu ngón tay nhen nhóm, mở miệng: "Cô gái như vậy... sẽ không chịu được về tình cảm có một chút xíu chỗ bẩn, dù cho một chút đối với cô ấy mà nói đều đủ để đau thấu tim gan, nếu như cậu thật sự cùng với cô ấy, trước tiên xử lý tốt Lục Khinh Lệ, dù sao... Lục Khinh Lệ cùng Sở Tầm không giống nhau, cô ta quá thủ đoạn!" Sở Tầm là thiên kim tiểu thư của Sở gia, trong xương ắt có sự kiêu ngạo, Lục Khinh Lệ từ lúc còn rất nhỏ Lục gia đã xuống dốc, Lục Tân Nam nói... vì hoàn cảnh cho nên Lục Khinh Lệ mới thủ đoạn như vậy, nhưng Đường Tranh lại cho rằng... Đây là nhân phẩm có vấn đề. Phó Kiến Văn sở dĩ dung túng Lục Khinh Lệ, Đường Tranh vẫn luôn biết nguyên nhân ở nơi nào. *Đừng quên bỏ phiếu cho sữa nhaaaa *