Lòng bàn tay của Phó Thiên Tứ nắm chặt, cau mày giả vờ không để ý mở miệng: “Chính là lũ học sinh trong trường không biết làm sau vậy, bọn họ liên hợp bắt nạt một cô gái, em không vừa mắt ho nên đi đánh người đi đầu gọi là Kiều Nhất Hàng, nghe nói là thiếu gia của tập đoàn gì gì đó, vừa vặn gần đây đang hợp tác với tập đoàn Khải Đức! Em về nhà nói chuyện, mẹ em liền nổ, em xem bộ dáng thất kinh của bà ấy, sợ lão già Phó kai lại muốn đánh chết em như lần trước! Cho nên liền chạy trước...” Lời nói của Phó Thiên Tứ mới nói được một nửa, còn chưa nói hết. Sở dĩ lần này Phó Thiên Tứ động thủ đánh Kiều Nhất Hàng kia, chính là bởi vì lúc trước trong trường học có một bạn học nữ từ trên lầu nhảy xuống, cũng là bởi vì Kiều Nhất Hàng là kẻ chủ mưu khi dễ bạn nữ kia. Vừa hay lại pà bạn học cùng lớp với Phó Thiên Tứ! Đến bây giờ Phó Thiên Tứ còn nhớ rõ, trước khi bạn nữ kia chết, ẩm ướt cạch cạch ngồi ở trên bàn, bị nước xối từ đầu xuống người, đồng phục mùa hạ thật mỏng dán chặt vào thân thể của cô, đường cong cùng nội y bên trong bên trong áo hiện ra, cô gái cong người ôm ngực cũng không ngăn nổi. Trong lớp, những nữ sinh khác cầm nữ thư tình mà bạn học nữ kia viết cho học trưởng, dùng tư thái nhăn nhó nói xấu nữ sinh kia. Nữ sinh kia luôn luôn nuốt giận vào bụng đột nhiên đột phá, cô gái đứng dậy, ghế nhỏ cùng sàn nhà phát ra âm thanh ma sát cực mạnh. Phó Thiên Tứ đang ngủ ở bàn cuối cùng bị đánh thức, ngẩng đầu nhìn người nữ sinh kia một chút, chỉ nghe nữ sinh kia nghẹn ngào mở miệng nói: “Mấy người các người sẽ gặp phải báo ứng!” Vừa rạng sáng ngày thứ hai đi học, bọn họ liền nhìn thấy những bạn học khác trên lớp cùng nữ sinh kia đang đứng ở trên lầu của một dãy phòng học đã lâu không học, kêu la làm cho nữ sinh kia nhảy xuống.