Bên trong trang viên, dụng cụ gia đình đã toàn bộ trở về vị trí cũ, quay chụp ảnh chụp cô dâu ở trang viên này, bất luận là ngoại cảnh hay là nội thất đều phải nói là vô cùng tuyệt vời. Vóc người của Phó Kiến Văn so với Moly còn hoàn mỹ hơn, thân cao một mét chín, hầu như chính là trời sinh đẹp đẽ, Phó Kiến Văn mặc âu phục giày da, thân cao chân dài, quanh thân tràn ngập khí chất trầm ổn, mặc kệ nhiếp ảnh gia quay chụp từ góc độ nào, đều hoàn mỹ không thể xoi mói. Gương mặt góc cạnh lãnh túc, mang theo mùi vị đàn ông mười phần, dương cương khỏe mạnh, trầm ổn có thành thục có... Tố Tâm ngũ quan tinh xảo tuyệt mỹ, da thịt trắng phản quang, non có thể véo ra nước, hai người bốn mắt nhìn nhau, khóe môi xuất hiện ý cười, sợi tóc mơ hồ bị tản ra theo gió nhẹ... Ám muội dây dưa ở bên môi, nói là kinh động như gặp tiên nhân đều không quá đáng! Khí chất của Phó Kiến Văn không cần phải nói, còn Tố Tâm, nghề nghiệp làm cho cô có cảm giác mười phần với màn ảnh, hai người này đứng chung một chỗ, quả thực chính là con cưng của ống kính. Bởi vì không cần nhiếp ảnh gia chỉ đạo tư thế, mỗi một động tác ở trong màn ảnh đều hoàn mỹ không thể xoi mói, vốn cho là phải mất nửa ngày mới có thể quay chụp xong, nhưng cuối cùng tính cả hoá trang đổi tạo hình, chỉ mất ba tiếng. Nhiếp ảnh gia nhìn xem bức ảnh trong máy, ánh mắt vô ý xuyên thấu qua cửa sổ nhìn thấy trong nhà có bể bơi, ánh mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ chiếu rọi đi vào, mặt nước sáng lấp loáng... Nhiếp ảnh gia cơ động một tý, thử thăm dò thương lượng cùng tiểu Lục, để tiểu Lục hỏi Tố Tâm cùng Phó Kiến Văn một câu, xem bọn họ có hứng thú chụp một file những bức ảnh gợi cảm hay không?