Tố Tâm nhẫn nhịn tim đập gật đầu. Nghe được âm thanh tiếng đóng cửa của Vưu Nại Nại, Tố Tâm giơ tay che ở bụng, nếu quả như thật mang thai, Phó Kiến Văn trở về nhất định sẽ rất cao hứng! Tố Tâm không khỏi có mơ hồ chờ mong. Sữa bò mới vừa uống xong, Vưu Nại Nại liền mang theo một đống các nhãn hiệu que thử thai khác nhau trở về. "Không dùng được nhiều như vậy!" Tố Tâm tiếp nhận túi que thử thai mà cảm thấy kinh sợ. "Có lúc một cái không thể chính xác, phải thử mấy cái!" Vưu Nại Nại cầm lấy một cái trong đó, "Đây là biểu hiện lúc mang thai! Tôi mua mấy loại khác nhau để ngừa có vấn đề! Cô nhìn kỹ những hướng dẫn sử dụng này, sau đó đi phòng rửa tay thử một chút!" Tố Tâm gật đầu, trong lòng rất thấp thỏm không biết có phải là kết tinh tình ái của cô cùng Phó Kiến Văn đến rồi hay không, căng thẳng đến ngay cả đói bụng đều cũng đã quên. Tố Tâm cầm túi que thử thai tiến vào phòng rửa tay ngồi ở trên bồn cầu, cẩn thận đọc kĩ hướng dẫn sử dụng sau đó mới bắt đầu thực hiện. Vưu Nại Nại mua về một đống que thử thai, thật sự là Tố Tâm không thể dùng được nhiều như vậy, sẽ dùng sáu cái. Rửa tay xong, tầm mắt của Tố Tâm nhìn chằm chằm vào que thử thai, mặt trên cái vạch màu đỏ dựng thẳng đầu đã đi ra, nhưng biểu hiện vẫn là một mảnh trắng tuyền. Tố Tâm mới vừa dùng khăn mặt chà xát tay, mawjc dù Vưu Nại Nại nói cô có biểu hiện mang thai nhưng trên que thử thai vẫn chỉ hiện lên một vạch, chưa mang thai. Trong lòng Tố Tâm khó tránh khỏi có thất lạc, cô lại cầm lên nhìn thật dưới ánh đèn, như cũ vẫn là một mảnh trắng tuyền không có thứ gì. Trước đó lúc dự định cùng Phó Kiến Văn có con, Tố Tâm đã lên trên mạng tìm tòi thật nhiều những thứ liên quan tới việc chuẩn bị mang thai cùng phản ứng ban đầu khi mang thai, cho nên cô biết thời điểm mang thai có cảm giác buồn nôn đại khái là đã mang thai tầm hơn một tháng...