"Có muốn mình đi thăm dò hay không!" Lục Tân Nam thấp giọng hỏi Phó Kiến Văn, anh ta cũng lo lắng Cố Thanh Thành sẽ xảy ra chuyện gì. "Tạm thời không cần, hiện tại Lão Cố lớn mạnh, bọn họ lại không biết kẻ nào là Đạo Đức tiên sinh cho nên cũng chỉ là đến thăm dò, cũng không dám quá mức! Trước mắt cũng chỉ dám phái người nhìn mình chằm chằm mà thôi, cứ sống qua ngày như bình thường... Lục Tân Nam nên làm cái gì thì làm cái đó, Đường Tranh nên ra sức ở tập đoàn Khải Đức thì liền ra sức! Từng người làm tốt công việc của từng người là được rồi!" Con mắt thâm trầm cao thâm của Phó Kiến Văn lúc này, xa xăm khiến cho Lục Tân Nam xem không hiểu. Lục Tân Nam chau mày: "Sớm biết, đã không cho cậu đi Dubai!" Nếu như không đi Dubai không đụng tới Tần Triết, cũng không cứu Tần Triết thì chuyện gì cũng không xảy ra! Lục Tân Nam phiền rối tinh rối mù, dụi tắt điếu thuốc lá: "Mình đi trước!" "Lão Lục!" Phó Kiến Văn gọi Lục Tân Nam một câu. Bàn tay đang đặt lên chốt cửa của Lục Tân Nam dừng lại. Lục Tân Nam quay đầu lại, thấy thân hình cao ráo đang dựa ở trên bàn của Phó Kiến Văn đứng thẳng lên, đem nửa đoạn điếu thuốc lá cũng dụi tắt ở trong cái gạt tàn thuốc, hai tay bỏ túi, tư thế vô cùng tùy ý, mở miệng, giọng nói từ tính trầm thấp, hùng hậu mạnh mẽ: "Nếu thật vạn bất đắc dĩ như cậu nói, thì mình cũng đã có kế hoạch cùng dự định, cậu sống tốt cuộc sống của mình chính là sự giúp đỡ lớn nhất đối với mình rồi!" Lông mày Lục Tân Nam căng thẳng, lúc trước bọn họ là ở thời điểm Phó Kiến Văn bị hôn mê bất tỉnh mà tự ý quyết định. Lục Tân Nam biết, nếu như lúc đó Phó Kiến Văn tỉnh dậy, đánh chết cũng sẽ không đồng ý để Cố Thanh Thành thay mình đứng ra! Lấy sự hiểu biết của Lục Tân Nam đối với Phó Kiến Văn mà nói, trừ khi đến thời điểm vạn bất đắc dĩ, Phó Kiến Văn nhất định sẽ nghĩ tất cả biện pháp bảo vệ bọn họ...