Kỳ thực Tố Tâm cũng không phải thật sự muốn tranh giành một cái gì, cũng không thật sự muốn đem hai đứa con của Phó Thành ném vào trong hồ, chỉ là hai người lớn tuổi nhất là Phó lão tiên sinh cùng Phó lão phu nhân, thân làm trưởng bối mà lại không xử lý chuyện này một cách công bằng! Bọn họ thiên vị đứa trẻ của Phó Thành quá mức rõ ràng! Tố Tâm không cho là loại bất công này là vì Phó lão tiên sinh cùng Phó lão phu nhân yêu Phó Thành hơn, nếu như quả thật yêu Phó Thành hơn, lúc trước cũng sẽ không để cho Phó Kiến Văn thừa kế toàn bộ tập đoàn Khải Đức, bọn họ thiên vị hai đứa trẻ của Phó Thành cùng lắm là bởi vì trước mắt mà nói, Phó Thành còn có giá trị lợi dụng đối với bọn họ! Nhà cũ Phó gia, thực sự là lạnh lẽo đến không có chút tình cảm nào! Chỉ có tính kế cùng lợi dụng... Đột nhiên Tố Tâm có thể lý giải tại sao lúc trước mẹ của Phó Kiến Văn lại muốn rời khỏi cái nhà này, cũng lý giải tại sao một ngày giống như ngày sinh kị của mẹ mình mà Phó Kiến Văn cũng không muốn về nơi này. Đại khái, ngày này đối với Phó Kiến Văn mà nói, chính là ngày để tưởng nhớ lại mẹ của mình, nhưng đối với Phó lão phu nhân cùng Phó lão tiên sinh mà nói, lại là cơ hội có thể lợi dụng để thăm dò Phó Kiến Văn. Khi Phó Kiến Văn biểu thị còn phải tiếp tục nghỉ ngơi, không có ý định trở lại giúp bọn họ thu thập cục diện rối rắm, sau đó bọn họ cân nhắc thiệt hơn liền lựa chọn muốn dựa vào Phó Thành! Tố Tâm có đầy đủ lý do để tin tưởng, nếu như hôm nay Phó Kiến Văn hơi chút tiết lộ ý tứ muốn trở về tập đoàn Khải Đức, Phó lão tiên sinh cùng Phó lão phu nhân nhất định sẽ che chở Đoàn Đoàn! Loại huyết thống chí thân này, quả thực buồn cười biết bao! Tố Tâm được Đoàn Đoàn ôm trong lòng, cô nâng cái mông nhỏ của Đoàn Đoàn, đứng lên, Phó Kiến Văn liền đem áo khoác khoác lên cho Tố Tâm, anh siết chặt hai vai của Tố Tâm, giọng nói trầm thấp: "Chuyện này sẽ không bị bỏ qua nhẹ nhàng như vậy, em yên tâm..."