Phó Tâm Tâm cũng nhếch môi cười, cặp mắt sạch sẽ trong suốt mang theo một vệt trào phúng, cô nhóc biết ba ba của Đoàn Đoàn đã đoạt đi công ty của ba ba mình, cho nên cô nhóc hận ba baĐoàn Đoàn! Không tổn thương được ba ba của Đoàn Đoàn, Phó Tâm Tâm liền muốn thương tổn đứa trẻ, từ trong đáy lòng, cô nhóc hi vọng... Đứa bé này cứ như vậy chết ở trong hồ! Nếu như ba ba của Đoàn Đờn biết con trai của mình chết rồi, nhất định sẽ rất thương tâm! Ba ba nhìn thấy nhất định sẽ vui vẻ! Phó Tâm Tâm nhìn xem Đoàn Đoàn đang giãy giụa ở trong hồ nước, cặp mắt trong trẻo vẻ mặt rực rỡ. "Em đi kéo cậu ta..." Phó Minh Minh đang muốn đi về bên bờ để kéo Đoàn Đoàn lại thì bị Phó Tâm Tâm kéo cánh tay... Phó Minh Minh ngửa đầu nhìn về phía chị gái của mình: "Chị gái!" "Minh Minh, em nhỏ như vậy đi qua kéo cậu ta, nhỡ đâu em cũng rơi vào trong hồ làm sao bây giờ!" Phó Tâm Tâm dùng sức kéo lại cổ tay của em trai mình, "Hơn nữa, ba ba của đứa bé này đoạt công ty của ba ba! Nếu như đứa bé này chết rồi, ba ba nó nhất định sẽ thương tâm! Chúng ta vậy cũng là thay ba ba trút giận, ba ba nhất định sẽ cao hứng!" Phó Minh Minh mới sáu tuổi cho nên có phần không quá rõ ràng lời nói của chị mình, nhưng lại nghe hiểu chị gái nói ba ba nhất định sẽ cao hứng! Phó Minh Minh ngoan ngoãn gật gật đầu, cùng Phó Tâm Tâm sóng vai đứng đấy, ở trong màn đêm nhìn xem Đoàn Đoàn giãy giụa ở trong hồ nước. "Đoàn Đoàn!" Tố Tâm nhìn thấy Đoàn Đoàn đang giãy giụa trong hồ nước, một viên trái tim như là bị người vặn thành bánh quai chèo, khẩn trương đến nỗi muốn đánh vỡ lồng ngực mà nhảy ra, cô vọt vào trong hồ nước ôm chặt lấy Đoàn Đoàn. Khí trời lạnh, Đoàn Đoàn mặc dày, quần áo bị nước làm ẩm ướt khiến cho trọng lượng của nhóc cũng tăng lên, Tố Tâm suýt nữa ôm bất động. 8/10