"Trễ nhất lúc nào có thể hoàn thành!" Phó Kiến Vân hỏi đầu bên kia điện thoại một câu. Tựa hồ có cảm ứng, Phó Kiến Văn quay đầu lại, thấy Tố Tâm đã tỉnh lại, một khuỷu tay chống thân thể ngồi dậy nhìn về phía Phó Kiến Văn, đáy mắt tất cả đều là ôn nhu, khóe môi tựa như cười mà không phải cười như là đều bị nhiễm lên màu sắc ấm áp. Mặt Tố Tâm có phần đỏ, cô quay mặt đu sau đó trong lòng mơ hồ cảm thấy có phần e lệ... Hôm nay có tính là chính cô quấn lấy Phó Kiến Văn một buổi sáng làm hai lần! Cầm qua áo ngủ mặc lên, Tố Tâm chỉ cảm giác hai chân như nhũn ra, không có dũng khí trực tiếp giẫm hai chân mà đứng lên, sợ ngã ở trên giường quá mất mặt! Đầu bên kia điện thoại không biết nói với Phó Kiến Văn cái gì, Phó Kiến Văn chỉ nói: "Trễ nhất ngày mai nhất định phải hoàn thành, tiền không là vấn đề!" Chuyện công việc của Phó Kiến Văn, Tố Tâm luôn luôn không hỏi đến, cô nhìn về phía Phó Kiến Văn, một bộ tha thiết mong chờ bộ dáng... "Làm sao vậy!" Phó Kiến Văn cúp điện thoại hỏi Tố Tâm. "Run chân!" Tố Tâm suy nghĩ một chút vẫn là thẳng thắn mở miệng nói với Phó Kiến Văn, "Ôm em đi phòng tắm, có được hay không!" Thấy ý cười trên mặt Phó Kiến Văn càng rõ ràng hơn, Tố Tâm biết Phó Kiến Văn là đang đắc ý... Phó Kiến Văn ôm cô vợ nhỏ bé vào trong lồng ngực, khóe môi giương lên lại không nhịn được nói một câu: "Rõ ràng là em nổi lửa trước, làm sao vô dụng như vậy!" "Không phải em vô dụng, chính là ông xã của em thực sự soái đến mức làm cho người khác không thể chọn lùi..." Hiện tại Tố Tâm chỉ cần há miệng là có thể nói ra được lời tâm tình, Phó Kiến Văn sâu sắc nhìn qua Tố Tâm, không nhịn được cười nhẹ một tiếng, không thể phủ nhận trong lòng như là đươnc mật ong thấm vào qua từng tế bào. Phó Kiến Văn cảm giác như là đột nhiên về tới tuổi 20, loại kia cho người tim đập thình thịch không cách nào khắc chế ý nghĩ muốn thân cận với một người! ******** Các nàng hãy like, cmt và bỏ phiếu ủng hộ shu nha 😘😘😘😘😘😘😘😘😘 ..