Lời này của A Triển chính là lời nói thật, năm đó Lý Mục Dương là làm sao đem Thời Hàn Mai cướp được về bên người, thủ đoạn không có có thể rõ hơn so với A Triển... Hơn nữa, lần này khiến cho Lý Mục Dương không để ý tới thân thể bay về nước, đích thật là vì muốn tốt cho Tố Tâm. "Chỉ là muốn trò chuyện mà thôi..." giọng nói của A Triển rõ ràng không có phấn khích như vừa rồi nói với Phương Ngôn, tiếng nói trầm thấp gần như khẩn cầu. "Bệnh thần kinh!" Tô Mạn Mạn lôi kéo cổ tay Tố Tâm, đi về phía trên bục, Vưu Nại Nại theo sát phía sau. Có thể cứu được Tố Tâm ở Venice, trong lòng Tô Mạn Mạn cũng có chút hiểu biết, lai lịch của đối phương sợ là cũng không nhỏ! Trước khi chưa thăm dò được rõ ràng lai lịch của đối phương, không thích hợp tùy tiện phát sinh xung đột cùng người khác, cho nên Tô Mạn Mạn lôi kéo Tố Tâm rời đi... ... Bên trong phòng hóa trang. Phương Ngôn mở một bình nước ra đưa cho Tố Tâm, lại đem hai bình đưa cho Vưu Nại Nại cùng Tô Mạn Mạn. Tô Mạn Mạn không có nhận, mặc dù Tô Mạn Mạn không có tỉ mỉ truy hỏi xem Tố Tâm khi ở Venice rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, nhưng cảm giác đối với Lý Mục Dương cũng thật là không tốt, Tô Mạn Mạn hỏi: "Fan nam vừa nãy, không đơn giản chỉ là người hâm mộ phải không!" Tiếng nói của Tô Mạn Mạn mới vừa dứt, chuông điện thoại của Tố Tâm liền vang lên... Chính là Phó Kiến Văn gọi tới. Tố Tâm không cất giấu, nghe luôn ở trước mặt Tô Mạn Mạn, Phương Ngôn cùng Vưu Nại Nại: "Kiến Văn..." "Hôm nay Lý Mục Dương lại đến xem tiết mục của em sao!" Tiếng nói trầm thấp mạnh mẽ thuần hậu của Phó Kiến Văn truyền đến khiến cho Tố Tâm an lòng không ít. "Vâng, A Triển nói muốn để cho em báo ân cứu mạng, nói để cho em mang theo Nại Nại cùng đi gặp Lý Mục Dương, cùng anh ta trò chuyện vài câu, nhưng em đã cự tuyệt."